BỐN MÙA YÊU - Trang 427

chút gì đó khiến nàng chưa hoàn toàn sung sướng.

Đó là vì trong lúc Stephanie cúi xuống chăm sóc mọi người thì nàng không
được ai cúi xuống chăm sóc! Không có đôi vai nào để nàng tựa mái đầu,
không có đôi cánh tay nào để nàng nép mình vào! Không có tấm thân nào
đè lên tấm thân nàng và cặp môi đàn ông nào ngấu nghiến cặp môi nàng.
Giá như nàng có được những thứ đó để tiêu tan cho nàng những nỗi mệt
nhọc sau những ngày căng thẳng!

Nếu muốn, nàng có thể chọn bất cứ ai. Stephanie biết thế. Bởi tất cả đàn
ông ở đây, từ sĩ quan đến binh lính đều yêu quý nàng và đều khao khát
nàng. Nhưng trước bất cứ lời tán tỉnh, khêu gợi nào nàng cũng chỉ cười nói:

- Phanie là của tất cả mọi người, nhưng không của riêng ai!

Hôm nay mọi người chuẩn bị đón Noel. Người ta cọ rửa tất cả các xe trú
quân lưu động, các túp nhà gỗ và trang hoàng chúng. Binh lính Trung đoàn
Bắc Phi làm những ngọn đèn đất sét, đốt bằng dầu thảo mộc, nặn thành
hình các nhân vật. Họ làm cả một máng cỏ, tượng trưng nơi Chúa Hài đồng
ra đời. Họ cắt giấy màu, gấp thành đèn xếp, cắc những tràng hoa giấy.
Stephanie đứng lên ghế, giúp họ chăng lên trần.

Cửa bật mở, một đám người ùa vào. Cả anh chàng Chevillard! nhưng
không thể là anh ta, bởi anh ta đã tắt thở trên tay nàng, miệng nói câu cuối
cùng: "Anh yêu em!" Nhưng người này giống Chievillard đến nỗi nàng
hoảng sợ tái mặt, hai chân run rẩy, đứng không vững nữa. Nàng hỏi người
lạ mặt:

- Anh là ai?

- Tôi là Pierrot, dành cho các bà các cô đấy, Phanie!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.