BỐN NĂM PHẤN HỒNG - Trang 110

sao mọi người có thể cẩn trọng giữ mình, không tỏ thái độ như thế? Đó há
chẳng phải là tôi đã làm một người xấu ư! Rõ ràng mọi người đã bí mật bàn
bạc với nhau rồi và đều không muốn sống cùng với La Nghệ Lâm, vậy sao
không nói gì!

Tôi nhìn sang Trịnh Thuấn Ngôn, trông cô ấy có vẻ như đang ngủ. Rồi tôi

lại nhìn sang Tô Tiêu, cô ấy cũng nhìn lại tôi nhưng tôi không thấy một tia
hi vọng nào trong ánh mắt cô ấy. Là tôi đã tính sai. La Nghệ Lâm cố nhiên
đã làm người ta ghét bỏ nhưng mọi người đều không phải ngốc, "ruột cũng
có nhiều chỗ cong" mà, liệu có ai dám nói thẳng: "La Nghệ Lâm, chúng tôi
đều ghét cô, mau xéo đi!" Vậy nên, tôi đang suy nghĩ xem có nên kết thúc
như thế này hay không: "Mọi người đều đã không nói gì, vậy ngày mai bốn
người chúng ta vẫn ở chung một phòng nhé". Tôi cố gắng chịu đựng nỗi
đau đớn vô cùng và chuẩn bị nói vài lời thì đúng cái thời khắc ngàn cân treo
sợi tóc ấy Trịnh Thuấn Ngôn đã lên tiếng. Cô ấy nói: "Dịch Phấn Hàn, Tô
Tiêu, ngày mai khi chuyển nhà tớ và các cậu sẽ ở cùng nhau nhé".

Tôi mừng đến phát điên lên nhưng vẫn ép bản thân kìm nén sự vui mừng

quá đỗi ấy trong lòng. Tôi tự nói với mình rằng không thể để lộ sự vui
mừng ra mặt được, không thể để La Nghệ Lâm thấy tôi là người mong cô ta
chuyển đi nhất. Tô Tiêu tiếp tục nói: "Được, Dịch Phấn Hàn, Trịnh Thuấn
Ngôn, ngày mai chúng ta cùng chuyển nhé".

Tôi lạnh lùng nói một tiếng: "Ừ!"

Vừa dứt lời, La Nghệ Lâm liền nói: "Ngày mai tớ sẽ cùng sống với... ở

phòng đối diện và cả... ở phòng bên cạnh".

Tôi như trút được gánh nặng. "Ô, thế à, hoá ra các cậu đã bàn bạc xong

xuôi rồi à!"

La Nghệ Lâm khoác áo lên, vừa đi ra phía cửa vừa nói: "Tôi biết các cậu

sẽ không chịu ở cùng tôi mà!" Nói xong, cô ấy liền quay gót bỏ đi. Khi cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.