BỐN NĂM PHẤN HỒNG - Trang 188

Quay cóp trong phòng thi, nếu bạn càng tỏ ra quang minh lỗi lạc thì bạn

càng không dễ bị phát hiện. Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.
Tô Tiêu chép đến điên cuồng, vậy mà chưa bao giờ xảy ra chuyện gì. Đúng
thật là các cô giám thị coi thi đều mù hết rồi. Nói như vậy nghe có vẻ như
tôi rất rất mong Tô Tiêu bị phát hiện vậy, thực ra thế thì hơi oan ức, tôi chỉ
mong Tô Tiêu xảy ra chuyện một cách bình thường mà thôi.

Cuối học kì hai năm thứ hai, chúng tôi thi một môn chung là Tu dưỡng

phẩm đức tư tưởng. Ngày hôm đó bước vào phòng thi tôi đã cảm nhận được
bầu không khí hắt hiu, các cô coi thi đều là những gương mặt xa lạ, không
phải ở khoa của chúng tôi. Một cô giáo có cái cằm nhọn, thân hình cao gầy
phát hiệu lệnh trước bục giảng: "Hãy nộp tất cả sách vở lên đây! Tôi nói
cho các bạn biết nhé, lần thi này phòng giáo vụ đang ra sức loại bỏ những
sinh viên quay cóp, đừng nên vì một chuyện nhỏ mà làm hỏng cả chuyện
lớn!". Chúng tôi đều mang cặp sách nộp lên trên. Có giữ lại cặp sách cũng
vô ích, ai lại ngốc đến mức lục các thứ từ cặp sách ra để quay cóp. Bản lĩnh
"trông nhà" của mỗi người đều đã mang theo người. Tô Tiêu cũng đã mang
nộp cả cái cặp sách nhỏ xinh xắn của cô. Sau khi quay về chỗ ngồi, liền rút
quyển vở từ ngăn kéo bàn ra quẳng xuống ghế và ngồi lên, tôi quay trái
quay phải,ngó trước ngó sau khá lâu rồi gật đầu nói với cô ấy: "Ồ, mông to
quá nhỉ, ngồi ổn rồi, không nhìn thấy đâu".

Đề thi ra không quá khó cũng không quá dễ. Nói chung tôi chỉ có một

câu hỏi đáp là chưa thuộc. Bởi vì trong nội dung ôn tập chúng tôi không
làm đến câu đó. Tôi bỏ qua câu đó, nhanh chóng làm hết bài thi rồi bắt đầu
nhìn ngó xung quanh. Ồ, quả không sai, số người quay cóp không phải là
nhiều. Tôi thăng bằng về mặt tâm lí vì tôi không quay cóp mà! Nghiêng đầu
qua, tôi nhìn thấy Tô Tiêu đã rút quyển sách dưới mông ra, đặt lên đùi và
đang cắm cúi chép. Chuyện đó tôi thấy đã quen rồi. Nhưng trong lòng vẫn
có đôi chút không thoải mái. Bản thân tôi không quay cóp, cô ta quay cóp
lại không bị phát hiện, thế nên có cảm giác như mình bị thiệt. Lúc đó cô
giám thị đang lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.