BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 335

Gleacher không hiểu ý của Johnson là gì. Có phải lão thực sự không

quan tâm rằng mình sắp mất công ty, có thể là mất việc nữa?

Khi Johnson gọi cho Henry Kravis vài phút sau đó, Kravis cũng vậy,

anh rất ngạc nhiên trước phản ứng vui vẻ thái quá từ Chủ tịch của RJR
Nabisco. Johnson có vẻ chẳng hề hấn gì trước tin tức động trời về động thái
của Kravis.

“Chúa ơi, Henry!” Johnson nói. “Tôi biết anh giàu có, nhưng không

biết anh giàu đến thế! Cái gì mà đấu thầu…”

Trái ngược với thái độ cởi mở không thể giải thích nổi của Johnson,

Kravis giữ giọng nói rất điềm tĩnh, giống như khi bàn công việc kinh doanh:
Ross, tôi chỉ muốn thông báo cho ông biết theo phép lịch sự: Chúng tôi
muốn mua công ty của ông. Và tôi sẽ rất vui khi chúng ta có thể ngồi xuống
và bàn bạc xem liệu hai bên có thể hợp tác không. Chúng tôi rất muốn ông
vẫn sẽ điều hành công ty này.”

“Vậy à, để tôi xem chúng ta sẽ hợp tác thế nào,” Johnson nói. “Tôi sẽ

gọi lại cho anh sau nhé.”

Cuộc gọi kết thúc chóng vánh.
Cuối giờ sáng hôm đó, sau khi truyền đạt các thông điệp tương tự đến

Jim Robinson và Charles Hugel, Kravis gọi điện và đối đầu với Jeff Beck.
Nếu có thể thò tay qua đường dây điện thoại và bóp cổ nhân viên ngân hàng
đó của Drexel, anh cũng sẽ làm.

“Tôi không thể tin anh lại làm điều này với tôi,” Kravis nói.

Beck ngay lập tức phát hoảng. “Tôi không làm. Henry, anh phải tin tôi.

Không phải tôi.”

“Những gì viết trên các báo khiến tôi tin chắc rằng chính ông đã làm

điều đó. Tôi không muốn bất cứ kẻ nào không đáng tin ở quanh tôi. Tôi
không muốn bất cứ ai trong đội này là kẻ tư lợi. Chúng tôi không thể sử
dụng những người như vậy. Thế đấy, Jeff. Tôi không muốn ông đến bất kỳ
cuộc họp nào nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.