BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 444

chúng tôi làm vậy và thành công, anh sẽ thấy giá thầu thấp hơn nhiều so với
giá hiện tại. Tôi sẽ không đưa ra giá thầu cho anh cho đến khi chúng tôi đàm
phán xong với đối thủ của mình.”

Đó là một sự lừa bịp. Goldstone không biết liệu nhóm của Johnson có

thể đàm phán với Kravis hay không. Càng khua chiêng gõ trống, cơ hội
dường như càng thấp. Nhưng Atkins không biết điều đó. Goldstone đã phải
sử dụng nỗi sợ hãi của chính anh để đấu với anh ta.

“Ồ, tôi hiểu ý định của anh rồi,” Atkins nói. “Anh thực sự muốn cho

chúng tôi một khoản khích lệ.” Goldstone gần như nhận ra ý tưởng của anh
đã định hình trong đầu vị luật sư.

“Đúng vậy.”
“Tôi hiểu rồi,” Atkins nói. “Hãy để chúng tôi suy nghĩ. Tôi sẽ thảo luận

với những người có trách nhiệm, và trả lời anh sau. Anh đã có hợp đồng sáp
nhập chưa?”

“Có, tôi có rồi.”
“Tại sao không gửi nó cho chúng tôi?”
Goldstone rất phấn khích. Anh hướng dẫn Gar Bason chuẩn bị một bản

hợp đồng để gửi đi vào chiều hôm đó. Sau đó, anh vội vã đến bữa ăn trưa ở
Shearson.

Các thủ lĩnh của Salomon, Gutfreund và Strauss đã chờ sẵn ở văn

phòng của Cohen khi Goldstone đến. Họ đến phòng ăn của Cohen để ăn
trưa, ở đó Goldstone tóm tắt về cuộc trò chuyện giữa anh với Atkins.

Gutfreund ngay lập tức tỏ vẻ hoài nghi. Một giá thầu ưu tiên mua sao?

Chiến lược của Goldstone sẽ khiến nhóm phải trả giá cao hơn nhiều mức giá
90 đô-la/cổ phiếu. Sao lại cao vậy? Không phải chúng ta đang lãng phí tiền
của mình sao? Gutfreund hỏi. “Tại sao chúng ta phải làm điều này? Anh có
thể cho tôi biết liệu chúng tôi sẽ thực sự có được một hợp đồng sáp nhập nếu
làm như vậy không? Liệu chúng ta có cơ hội để thành công không?”

“Tôi chỉ có thể nói ít hơn 50-50,” Goldstone thừa nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.