BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 571

Ở Chicago, chính Pritzker cũng đang nghi ngờ về năng lực của First

Boston. Đến 7 giờ, ông băn khoăn hỏi Jerry Seslowe có nên từ bỏ toàn bộ
công sức đã bỏ ra hay không. “Anh cảm thấy First Boston có làm được
không?” Seslowe biết Pritzker đang lưỡng lự muốn rút lui. Cả buổi chiều,
nhà đầu tư đã cảnh báo Seslowe rằng ông không muốn chuốc lấy sự xấu hổ
vì cuộc đấu thầu này. Việc thời hạn đấu thầu đã qua, và chất lượng tồi tệ của
bức thư dự thầu chỉ làm tăng nỗi lo ngại của ông.

“Jay, nghe này,” Seslowe nói. “Rõ ràng là họ không giỏi như trước kia.

Nhưng họ vẫn giỏi. Họ có một kế hoạch cấu trúc tốt.”

“Theo anh, chúng ta có nhất thiết phải làm tiếp không?” Pritzker hỏi:

“Có đáng xấu hổ không nếu bây giờ chúng ta từ bỏ? Chúng ta có nên làm
không? Tại sao chúng ta không từ bỏ và trở về nhà.”

“Tôi vẫn nghĩ họ có thể thành công,” Seslowe nói. “Hãy cứ đi đến cùng

xem sao,” Seslowe biết rằng anh đang mạo hiểm. Trên thực tế, anh cũng
không hoàn toàn tự tin.

Đến 9 giờ, Maher thấy như vậy là đủ rồi. Sau khi nói với Pritzker rằng

trong tương lai sẽ không có sự lộn xộn như thế này nếu các luật sư của ông
đến New York cùng làm việc với họ, anh yêu cầu gửi bức thư đi.

Các luật sư vẫn đề nghị thay đổi khi các bản sao của bức thư được in ra.

Họ tranh nhau hét lên. Họ đã quên hết lễ nghĩa ngoại giao với những tiếng la
hét vang lên khắp các văn phòng trống của First Boston.

“Lấy ra đi! Lấy ra đi! Quên hết đi! Đi đi! Bỏ đi!”

-

Các máy quay truyền hình và phóng viên đã đi khỏi từ lâu khi hai nhân

viên ngân hàng của First Boston, Brian Finn và Scott Lindsay, lê bước qua
năm tòa nhà đến công ty luật Skadden Arps lúc 9 giờ 30 phút tối. Trên lầu,
không còn ai chờ để nhận hồ sơ thầu của họ. Hành lang rộng lớn của công ty
luật vắng vẻ khi Finn và Lindsay tìm được văn phòng góc của Atkins.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.