BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 579

bức thư gây rắc rối của First Boston. Nhưng Rosen vẫn giữ vững lập trường
của mình; anh không thể nói thẳng là ý tưởng này sẽ không khả thi.

Thứ Sáu trôi qua rồi sang thứ Bảy, từng vị luật sư mệt mỏi về nhà ở

vùng ngoại ô. Đến 4 giờ sáng, văn phòng của Skadden vẫn sáng đèn. Bên
ngoài đường phố vắng tanh. Trong một phòng họp ở dưới sảnh, những hộp
đựng thức ăn Trung Quốc vẫn còn một nửa đã lạnh ngắt.

Atkins và Mitchell là những người duy nhất còn ở lại. Họ ngồi cô đơn

giữa những con vịt gỗ trong căn phòng của Atkins. Rosen đã rời đi trước đó,
hứa hôm sau sẽ nói chuyện với Brian Finn. Trừ khi Rosen thay đổi ý định
sau khi nói chuyện với Finn, hai vị luật sư mới có thể biết họ sẽ đi đâu về
đâu.

“Tôi không thấy chúng ta phải làm gì nữa,” Mitchell nói. Anh nhìn

chằm chằm vào bản sao lá thư của First Boston đang nằm trên bàn của
Atkins. “Làm thế nào để phớt lờ bức thư đó bây giờ?”

Atkins gật đầu. Anh nhìn Mitchell và thở dài. “Ta không thể làm gì để

thay đổi thực tế này.”

Họ im lặng trong vài giây. Hai người là bạn cũ, thân nhau nhờ tình yêu

với nghề luật. Trong khi chờ Rosen nói chuyện với Finn, họ đã có quyết
định; tất cả vấn đề bây giờ nằm ở sự chấp thuận của Ủy ban đặc biệt vào
sáng Chủ nhật. Mitchell cảm nhận được tầm quan trọng của thời điểm đó.

“Anh bạn,” anh nói. “Ai lại mong điều này xảy ra chứ.”

-

Tối thứ Sáu, Kravis phấn khích khi nghe tin nhóm của mình được mời

đến Skadden Arps vào sáng hôm sau. Không rõ ủy ban muốn gì, nhưng có
thể thấy dường như các cuộc đàm phán không chỉ dành cho một mình nhóm
của Johnson. Đột nhiên, sự lo lắng về giá thầu 94 đô-la/cổ phiếu được gỡ bỏ.
“Chúa ơi,” Kravis nói. “Có lẽ tình hình của chúng ta không đến nỗi nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.