BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 582

lệ. Nếu vậy, họ phải ngăn chặn quá trình này lại trước khi mọi việc đi quá
xa.

Beattie quay trở lại văn phòng của mình ở đối diện nhà ga Grand

Central, ông đọc cho thư ký viết một lá thư ngắn, và ngay lập tức gửi nó cho
Peter Atkins. Trong đó viết: Thông qua John Mullin và Bob Lovejoy chúng
tôi nhận ra có thể mình đã nhận được những thông tin không chính xác từ
nhóm quản lý của RJR về một số khía cạnh tài chính nhất định… [Nếu vậy]
có lẽ chúng tôi sẽ muốn thảo luận với ông về đề nghị đấu thầu của mình, với
điều kiện chúng tôi phải nhận được các thông tin mới hoặc chính xác hơn.”

Từng câu chữ nghe thật dễ chịu nhưng ẩn giấu một thông điệp sắc sảo.

Không lâu sau, Atkins gọi điện cho Beattie tỏ rõ vẻ cáu kỉnh. Anh không thể
bỏ qua cảnh báo từ phía Henry Kravis, nhưng anh cũng cáu kỉnh không kém
khi sự phản đối của Beattie sẽ là một vết đen trên hồ sơ của cuộc đấu giá cho
đến lúc này vẫn không hề có chút tì vết nào. “Giá mà ông đến nói chuyện
với tôi, và không viết ra như thế này,” Atkins nói với Beattie. “Tuy nhiên, tôi
sẽ nghiêm túc xem xét vấn đề này.”

Dù vậy, hiện tại, Atkins vẫn chưa sẵn sàng chuyển bất kỳ thông tin mới

nào cho Kohlberg Kravis. Các nhân viên ngân hàng đầu tư của Lovejoy và
Mullin, đều có thư riêng trả lời cho Beattie cho rằng không có vấn đề gì với
luồng thông tin bên Kravis nhận được. Dù bối rối và tức giận, nhóm của
Kravis cũng chẳng thể làm gì ngoài việc chờ đợi quyết định của hội đồng
quản trị.

Cuối buổi chiều hôm đó, Beattie nhận được cuộc gọi thứ hai từ Atkins.

Anh nói: “Dick, đêm nay chúng tôi sẽ không cần bên ông. Ông và cả nhóm
có thể về nhà.”

Nỗi lo sợ trào dâng trong lòng Beattie. “Anh có nói như vậy với các

bên khác không?”

“Có.”
Beattie thở phào nhẹ nhõm. Hú hồn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.