BỌN RỢ RÌNH TRƯỚC CỔNG - Trang 612

như vậy, ít nhất Johnson cũng không quá nổi bật. Kane xin lỗi Liss, đề nghị
ông gọi cho sếp của anh ta ở New York.

Ở Florida, Johnson không chắc chắn có muốn trả lời cuộc phỏng vấn

đầu tiên này hay không. Để tìm lời khuyên, Johnson gọi cho người bạn thân
là Jack Meyers, từng là chủ bút tờ Time, người từng đến Castle Pines tiệc
tùng hồi tháng Tám. “Jack,” lão hỏi, “theo ông, cuộc phỏng vấn là về vấn đề
gì, có nên tham gia không?”

Meyers tìm hiểu và biết rằng người viết bài báo là một phóng viên kỳ

cựu của Time tên là Frederick Ungeheuer, ông đề nghị Johnson nên tham gia
cuộc phỏng vấn. “Ross, về cơ bản, tôi không thấy bất kỳ vấn đề gì.” Meyers
nói. Johnson cũng đã bị tấn công nhiều rồi. Còn có gì có thể tệ hơn sao?
Johnson đồng ý. “Ông hiểu tôi mà. Tôi sẽ kể cho bọn họ nghe sự thật.”

Ungeheuer bay đến Jupiter cho cuộc phỏng vấn vào sáng thứ Sáu.

Martin và Linda Robinson đã dặn dò Johnson từ trước: không được nói
những câu bỡn cợt, không được nói về giá trị cổ đông, không trả lời những
câu hỏi khó chịu về thỏa thuận quản lý. Đêm trước, Robinson đã chuyển tin
tức về cuộc phỏng vấn cho Peter Cohen khiến anh lập tức phát hoảng.
Cohen đã trở về từ Brussels, anh đã ngủ suốt quãng đường đến châu Âu, và
đón lễ Tạ ơn trong vườn nhà mình. Giống như Steve Goldstone, anh cũng lo
lắng về những câu nói không thể lường trước của Johnson. Nhưng Robinson
cam đoan rằng Johnson đã được dặn dò kỹ lưỡng.

Sáng hôm sau, Johnson gặp Ungeheuer ở Jupiter Hilton, và phóng viên

tờ Time nhận xét vị chủ tịch của RJR Nabisco vẫn bình thường và vui tính.
Sau đó, Ungeheuer nhanh chóng viết bài, tạp chí đã có kế hoạch lên sạp báo
vào thứ Hai. Sau đó, Linda Robinson gọi để hỏi Johnson về cuộc phỏng vấn.

“Chết tiệt, theo như tôi biết,” lão nói, “nhà báo vẫn là nhà báo. Họ sẽ

viết những gì họ muốn.”

-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.