BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 168

Chương 25

Trong bóng tối có âm thanh vỡ vụn huyên náo bên tai, bất luận Thẩm Ly

bịt chặt tai hay phong bế năm giác quan, âm thanh đó cứ như một quái thú
không lỗ hổng nào không chui lọt, ở trong đầu chầm chậm cắn xé lý trí
nàng.

“Im đi!” Cuối cùng Thẩm Ly không nhịn được mà hét lên, “Im đi!”

“Giết…” Chỉ một chữ này thôi, lúc thì giương cao the thé, lúc thì trầm

thấp âm độc, hình ảnh trước mắt nàng dần dần hóa thành dòng máu đỏ tươi,
múa may như dáng vẻ nàng lúc giết địch trên chiến trường. Trong ngực có
một ngọn lửa thiêu đốt, mắt Thẩm Ly nóng lên, ánh sáng đỏ vừa hiển hiện,
bỗng có một luồng khí mát mẻ từ trong tâm mạch nàng tuôn ra, lan đi khắp
toàn thân, giống như bàn tay ấm áp trong ánh nắng nhẹ xoa đầu nàng: “Cục
cục tác, sao ngươi cứ luôn nóng nảy vậy nhỉ?”

Nóng nảy? Ở tiểu viện đó nàng đã khép mình nhiều lắm rồi…

“Thẩm Ly!”

Một tiếng gọi khiến Thẩm Ly bừng tỉnh. Nàng mở mắt, trong bối cảnh

tối đen, bạch y của Hành Chỉ càng trở nên bắt mắt. Nàng nhìn hắn ngẩn ra
trong một khắc rồi lập tức hồi thần, xem xét bốn phía, đôi mày nhíu chặt:
“Đây có phải là ở trong Khư Thiên Uyên không?”

Hành Chỉ cười: “Vương gia thông minh!”

“Ngài… Thần quân sao vẫn còn ở đây? Phong ấn…”

“Phong ấn thì được vá xong rồi, nhưng bị phép thuật của mấy con yêu

thú trói chân.” Hành Chỉ nói thẳng không hề giấu diếm. “Mấy ngày nay vá
lại phong ấn đã hao tổn không ít sức lực, trong lúc không chú ý đã để bọn
chúng thừa cơ. Khư Thiên Uyên quanh năm đầy chướng khí, ta nhất thời
không thoát được pháp thuật của bọn chúng nên dạo chơi ở đây luôn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.