BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 177

“Ngài lại gạt ta?”

“Không, mang chướng khí trong mình thì không ra được là thật. Chỉ là

tình hình vừa rồi nếu không ra thì e là sẽ khó mà ra được. Bởi vậy ta bèn ra
tay thi pháp.” Hơi thở hắn bất ổn, “Chỉ là thuật pháp này hơi tổn thương
nguyên thần. Để ta nghỉ chút đã…”

Hắn buông tay Thẩm Ly, ôm trán một mình đi về phía trước vài bước.

Thẩm Ly ngơ ngác nhìn hắn, cổ tay bị hắn nắm có gió thổi qua se lạnh, là
do mồ hôi từ lòng bàn tay của hắn dính vào cổ tay nàng.

Lúc này Thẩm Ly mới bàng hoàng hiểu ra, mấy ngày nay vừa vá phong

ấn, vừa bị yêu thú đả thương, cho dù là thần cũng không chịu nổi. Hơn nữa
chướng khí trên cánh tay hắn nhất định không đơn giản, bởi vậy trước đó
hắn mới không tự mình ép ra, phát giác được đám yêu thú kia có ý đồ cùng
xông lên tấn công, do đó hắn bất đắc dĩ phải thi pháp ép chướng khí, miễn
cưỡng thoát ra khỏi Khư Thiên Uyên.

Một bàn tay của Thẩm Ly phủ lên chỗ được hắn nắm lấy, thì ra, thần lợi

hại như vậy cũng khó chịu vì bị thương sao. Thì ra… Hành Chỉ thần quân
cũng thích tỏ ra mạnh mẽ.

Khi Thẩm Ly và Hành Chỉ về đến quân doanh, số lượng doanh trướng

trong quân doanh đã ít đi nhiều, tướng lĩnh trấn thủ đưa đuốc lên, thấy là hai
người, hắn ngơ ngác nói: “Thần quân, Vương gia… hai người đây là…”

“Xảy ra chút chuyện.” Thẩm Ly kể sơ, “Thượng Bắc tướng quân đâu?”

Nghe Thẩm Ly nhắc đến, tướng trấn thủ vội đáp: “Vương gia mất tích

năm ngày rồi đó! Thượng Bắc tướng quân tưởng cô lại… lại trốn rồi. Ngài
ấy ở đây tìm hết mấy ngày cũng không thấy, bởi vậy ngài ấy về triều thỉnh
tội với Ma quân rồi.”

Thẩm Ly thở dài, quả nhiên…

Hành Chỉ nói: “Bọn họ đi lúc nào?”

“Vừa đi hôm qua.”

Hành Chỉ hơi trầm ngâm: “Đại quân đi rất chậm, trên đường về bọn họ

còn mang thương binh nên đi không nhanh, có lẽ chúng ta có thể về tới
Vương đô sớm hơn họ một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.