BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 186

Hạt châu trong suốt mang theo hơi nóng, Thẩm Ly nhẹ giọng hỏi: “Mẹ

con… cũng từng thấy hạt châu này sao?”

“Đương nhiên rồi!”

Ánh mắt Thẩm Ly bỗng trở nên mơ hồ, cha mẹ nàng đã hi sinh trong

chiến dịch đối kháng với yêu thú ngàn năm trước, nàng là đứa trẻ được sinh
ra trên chiến trường. Từ khi có ký ức đã không biết mặt mũi cha mẹ, chỉ khi
Ma quân thỉnh thoảng có hứng mới miêu tả họ cho nàng vài câu.

Thẩm Ly nhìn hạt châu trong tay, đây là một trong số những vật ít ỏi có

liên quan đến mẹ nàng.

“Nuốt xuống đi!”

“Hả?” Thẩm Ly ngẩn ra, “Phải ăn nó sao?”

Ma quân thấy vẻ mặt nàng không nỡ liền bật cười: “Yên tâm, nó sẽ tự

tìm một chỗ ở yên trong người con, không bị tiêu hóa mất đâu.”

Thẩm Ly gật đầu: “Nhưng mà…” Nàng nhìn hạt châu: “Con vẫn không

nỡ, độ ấm này giống như từ trên người mẹ con mang đến vậy…”

Ma quân cụp mắt, ánh mắt khẽ tối lại: “Đúng vậy, lòng bàn tay của mẹ

con lúc nào cũng ấm nóng.”

Hành Chỉ đang dạo chơi ở điện bên, bỗng phát hiện sau rèm có một chiếc

lồng, bên trong có một sinh vật kỳ quái, hắn bước vào nhìn thử, đó là một
con vẹt bị vặt trụi lông, có lẽ là đã bị vặt được một thời gian rồi, trên người
nó đã hơi có lông mọc ra, nhưng lông nửa dài nửa ngắn này lại khiến nó
càng trở nên xấu xí vô cùng.

Hành Chỉ rảo vài vòng quanh nó, con vẹt bỗng giơ móng tức giận: “Nhìn

cái gì mà nhìn! Nhìn cái gì mà nhìn hả! Tránh ra! Tránh ra!” Hành Chỉ ngẩn
ra, im lặng trong một khắc rồi che miệng cười đến cong người. Suỵt Suỵt
càng tức giận: “Có Tiên khí thì hay lắm sao! Hay lắm sao hả thần tiên!
Thần tiên đáng ghét chết đi được!”

“Ngươi chính là con vẹt trong Bích Thương vương phủ sao?” Hành Chỉ

nhịn cười hỏi, “Thật là một con vẹt đầy bá khí.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.