BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 297

không ngừng. Thẩm Ly nhàn nhã ngồi một bên, đôi lúc lại lấy ngân thương
khều củi trong chậu để lửa cháy to hơn: “Khóc đi, chờ nước mắt dập tắt
chậu lửa này rồi thì bổn vương sẽ ngừng tay.”

Phất Dung quân xưa nay là người thương hương tiếc ngọc, thấy cảnh này

liền tức giận: “Thẩm Ly! Cô đang làm gì vậy?”

Thẩm Ly liếc Phất Dung quân, “Ba tiên tử này chịu chết vì Tiên quân đó,

bổn vương đang thành toàn cho họ.”

“Tiên quân! Tiên quân cứu ta!” Ba người khóc lớn, Phất Dung quân đau

đầu gối không đứng dậy nổi, vỗ mạnh lên đầu nô bộc bên cạnh mắng: “Còn
ngẩn ra đó làm gì! Đi cứu người cho bổn quân!”

“Ai dám đến cứu!” Ánh mắt Thẩm Ly trầm xuống, Hồng anh thương

cắm xuống gạch đá, trường thương lóe lên ánh bạc khiến giọng nói khẽ
trầm của Thẩm Ly chấn động tâm thần chúng nhân, “Thì hãy chiến với bổn
vương trước!” Nàng nhàn nhạt quét mắt nhìn chúng nhân trong sân, ánh
mắt âm trầm khiến chúng nhân kinh hãi run người nhìn nhau, nhưng không
một ai dám tiến lên.

Có lẽ ba tiên tử khóc quá thê thảm, bên ngoài phủ Phất Dung quân đã có

không ít đồng tử của các tiên nhân đến xem nguyên do, cuối cùng ầm ĩ đến
mức Thiên đế đích thân giá lâm, Thiên đế vào phủ Phất Dung quân nhìn
thấy màn này, lên tiếng quát mắng, lúc này Thẩm Ly mới tắt lửa cắt dây thả
ba người kia xuống.

Thẩm Ly nói với Thiên đế nửa đêm giá lâm: “Thẩm Ly còn nhớ lúc Phất

Dung quân và Hành Chỉ thần quân ở Ma giới ta, trên dưới Ma giới tuy
không dốc hết quốc lực đối đãi nhưng cũng lễ nghĩa chu toàn, nay Thẩm Ly
mới đến đêm đầu tiên thôi đã bị hạ độc, thức ăn có độc vẫn còn trên bàn,
trong không khí vẫn còn dị hương, ngân châm Thẩm Ly cũng giữ lại đây,
một đêm đã có ba phần trọng lễ, dám hỏi Thiên đế Thiên giới đãi khách thế
này đây sao?”

Thiên đế nghe vậy cả kinh, lập tức sai người tra xét, sau khi nghe chân

tướng quả thực là vậy, Thiên đế tức giận tím mặt, chỉ vào Phất Dung quân
một hồi cũng không nói được lời nào, cuối cùng thở dài nói với Thẩm Ly:
“Là Trẫm suy nghĩ không chu toàn khiến Bích Thương vương gặp phải
chuyện không vui. Kể từ hôm nay ba tiên tử kia cấm túc một trăm năm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.