BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 318

khiến Hành Chỉ thất thần trong tích tắc, hắn quay đầu chớp chớp mắt, “Vẫn
mong Vương gia… đừng có trị ngọn không trị gốc nhé!”

Thẩm Ly cười lạnh: “Nhất định không phụ phó thác.” Nàng quay người

định đi, Hành Chỉ bỗng gọi: “Vương gia…”

Thẩm Ly dừng bước, chờ một lúc sau Hành Chỉ mới nói: “Hành Chỉ vẫn

còn một việc muốn nhờ.” Không chờ Thẩm Ly đáp hắn đã nói ngay, “Ta
cũng không biết rốt cuộc mình có thể sống được bao lâu, thọ mệnh lúc nào
sẽ tận, nếu có ngày đó, thần hình của ta tan biến, hóa thành sinh cơ trong
trời đất, chỉ còn lại một linh vị ở đây, mong Vương gia lúc rảnh rỗi hãy đến
thăm nom quét tước một phen nhé!”

Cho dù đã hạ quyết tâm to lớn là không ngó ngàng đến Hành Chỉ, nhưng

lúc này, Thẩm Ly cũng không nhịn được khẽ quay đầu lại: “Tại sao lại là
ta?”

Hành Chỉ bật cười: “Vì vừa hay cô đã nhìn thấy!”

Bởi vì nếu có ngày đó, sau ngày đó hắn vẫn muốn Thẩm Ly đến thăm

hắn. Hành Chỉ hiều rõ hơn ai hết, ký ức sẽ không tồn tại quá lâu, nhưng nếu
thường đến thăm chắc sẽ nhớ lâu hơn một chút, nếu nàng quên hắn sớm
quá…

Vậy thì… hắn sẽ cô đơn đến nhường nào…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.