BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 317

được lòng muốn quyến rũ cô!”

Tên này…

Thẩm Ly siết chặt quyền, nhẫn nhịn sự tức giận dâng trào trong lòng,

nàng quay đầu lại nhìn thẳng vào Hành Chỉ, giọng điệu lạnh lùng, ngay cả
tôn xưng cũng không buồn dùng nữa: “Rốt cuộc ngài có ý gì?” Nói mình
trách nhiệm nặng nề, không thể động tình cũng là hắn, nói ra những lời kéo
chân nàng như vậy cũng là hắn. Người đẩy nàng ra cũng là hắn, giữ chặt
nàng lại cũng là hắn. Thẩm Ly có thể nhịn đến dường nào thì lúc này cũng
hết nhịn nổi, “Ngài có bệnh phải không?”

Hành Chỉ gật đầu: “Hình như ta mắc bệnh gì rồi ấy!”

Đây coi như là thừa nhận điều gì sao…

Thẩm Ly nhìn hắn, nàng bỗng cảm thấy thì ra thật sự có một thời khắc

như vậy, trong lòng đủ các loại cảm xúc dâng trào nhưng lại không tìm
được lời nào có thể diễn tả. Trong phòng lặng đi một lúc lâu, ngay cả các
linh vị cũng bay về vị trí của mình.

Lúc này lòng Thẩm Ly mới từ từ hiểu được ý của Hành Chỉ, sau đó nàng

bỗng cảm thấy người này thật sự quá bỉ ổi. Lời hắn nói lúc nào cũng có hai
mặt, nhưng ý nghĩa đằng sau lại quá rõ ràng. Tất cả cảm xúc của Thẩm Ly
đều được dập tắt.

Nhưng hắn nói hắn không làm được, vậy thì… Thẩm Ly bỗng gật đầu:

“Nếu đã vậy…” Nàng hít thật sâu, nén lại cảm giác tắc nghẽn trong ngực,
nhìn Hành Chỉ, giọng điệu kiên định rõ ràng, “Bổn vương nhất định thay
Thần quân khống chế bệnh này!”

Chuyện này vốn không thể do một mình nàng khống chế, nhưng còn

cách gì nữa chứ, một người gánh trọng trách của thiên hạ đang ăn vạ trước
mặt nàng…

Vậy thì để nàng làm, không có gì mà Bích Thương vương nàng không

chém đứt được!

Hành Chỉ cười thấp: “Làm phiền Vương gia!” Hành Chỉ nghiêng đầu

nhìn vào đôi mắt đen láy của Thẩm Ly, bên trong phản chiếu tinh tú đầy trời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.