BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 356

“Thiếu chủ…” Thẩm Ly chỉ ngây người nhìn hắn, dường như nhất thời

không thể lý giải được xưng hô này, đôi mắt đỏ rực của nàng quan sát hai
người, lại quét mắt nhìn đám ma nhân bao vây bốn phương tám hướng,
trong đầu nàng hiện lên nhiều mảnh ghép hỗn loạn, y giáp và kiếm tàn phá,
không thấy thi thể, gian tế trong quân quen thuộc với Ma giới…

“Thì ra… là ngươi sao?” Nàng bàng hoàng hiểu ra.

Mặc Phương cụp mắt không đáp.

Thẩm Ly yên lặng đứng trong không trung, giọng nói dường như trở nên

vô lực: “Nghĩ đến chuyện xưa, ta còn nhớ ở Vương đô đã điểm binh chọn
ngươi làm tướng, ba trăm năm quen biết, ta và ngươi từng cùng ra chiến
trường hơn vài chục lần, từng có sinh tử chi giao, ta hết lòng tin tưởng
ngươi, coi ngươi như huynh đệ…” Giọng Thẩm Ly chợt dừng, khí tức khẽ
động, ngữ điệu cao dần, “Thẩm Ly tự hỏi đối với người không bạc, Ma
quân đối với ngươi không bạc, Ma giới càng chưa từng hại ngươi điều gì,
nay ngươi lại giết bá tánh ta, ăn thịt tướng lĩnh ta, hại Quân vương ta! Làm
tướng của lũ phản đồ phản quân phản quốc này!” Nàng vung thương chỉ
vào Mặc Phương: “Ngươi nói đi, có đáng giết không?”

Mặc Phương im lặng không nói. Nhưng Phù Sinh sau lưng hắn lại ha ha

cười lớn: “Nếu chưa từng tham quân thì làm sao phản quân, nếu chưa từng
vào nước thì nói gì đến phản quốc!” Phù Sinh cao giọng, “Thiếu chủ ta tôn
quý dường nào, nếu không phải tình thế bức bách thì sao cúi đầu chịu nhục
dưới Ma giới hiện nay. Nếu phải luận phản đồ phản quân phản quốc thì Ma
quân bây giờ cô đang tận trung mới thật sự là một kẻ đại phản đồ. Là giặc
cướp nước!”

“Im miệng!” Mặc Phương hét lên, ngẩng đầu nhìn Thẩm Ly, “Vương

thượng, giấu diếm cô là lỗi của ta, ta biết ta tội nghiệt nặng nề, đã không thể
nào tha thứ…”

“Ngươi đã nhận tội thì còn tư cách gì gọi ta là Vương thượng nữa!”

Giọng Thẩm Ly cực thấp, Hồng anh thương trong tay siết chặt.

Phù Sinh cười lạnh: “Thiếu chủ đừng nên tự hạ thấp mình, ngài có tội gì,

có sai cũng là đám ngu trung không có mắt này.” Phù Sinh ngừng lại, ôm
quyền khẩn cầu Mặc Phương, “Thiếu chủ, chúng ta tốn bao công sức đánh
vào Ma đô là vì Phụng hỏa châu, nay thuộc hạ đã xác định Phụng hỏa châu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.