BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 378

Mãi đến khi Thẩm Ly mơ màng ho vài tiếng, động tác của nàng khiến

không khí phía trước chấn động, lúc này Hành Chỉ mới hiểu đó không phải
là ảo ảnh mà là Thẩm Ly còn sống sờ sờ.

Hắn bước tới, bước chân hơi vội vã nên giẫm phải vạt áo mình, suýt nữa

thì té ngã.

Nhưng lúc bước tới trước mặt Thẩm Ly, bước chân hắn chợt chậm lại,

nửa quỳ trước mặt nàng: “Thẩm Ly!” Hắn đưa tay, ngón tay chạm vào má
nàng, làn da bỏng rát như thiêu đốt tâm thần khiến đau đớn trên tay hắn
cháy vào tận tim. Hắn không buông tay, cả bàn tay áp lên mặt Thẩm Ly
nâng má nàng lên xoa nhẹ, “Thẩm Ly!” Hắn nhẹ giọng gọi nàng, dường như
ngoài tên nàng ra hắn đã quên sạch tất cả mọi từ ngữ khác.

Đây là Thẩm Ly, là Vương gia đã “chiến tử” của Ma giới, là nữ nhân vốn

không trở về được nữa, là Thẩm Ly còn sống sờ sờ!

Cái nóng bỏng rát lan tỏa, nhưng Hành Chỉ lại vì sự đau đớn này mà cảm

thấy hân hoan, hơi thở gấp gáp, trán khẽ tựa vào trán Thẩm Ly, nhiệt độ của
nàng truyền sang Hành Chỉ cũng nóng đến mức không thể nào không buông
tay ngay lập tức, nhưng Hành Chỉ lại bật cười, giống như thần trí bất minh
mà ấn đầu nàng vào lòng mình, cười nhẹ trong nhiệt độ bỏng rát: “Nàng
thật đã… cứu ta một mạng rồi!” Hắn lầm bầm bên tai nàng.

Nhưng một lúc sau Thẩm Ly vẫn không tỉnh lại. Hơi thở nàng cực kỳ yếu

ớt, Hành Chỉ khẽ buông nàng ra muốn bắt mạch, ánh mắt rơi trên cổ tay
nàng, nhìn thấy cây đinh huyền thiết màu đen vẫn xuyên qua xương nàng,
Hành Chỉ ngẩn ra, nhất thời vẫn chưa nhận biết được đó là thứ gì, đến khi
biết rồi, Hành Chỉ như ngừng thở, ánh mắt ngây ngốc rảo một vòng khắp tứ
chi nàng, thấy tứ chi nàng đều như vậy, hơi thở Hành Chỉ dừng lại thật lâu,
sắc mặt tái đi: “Rốt cuộc… nàng chăm sóc mình thế nào vậy…”

Hắn cúi đầu nhìn tay Thẩm Ly, hắn không dám chạm vào, nhưng không

chạm vào làm sao biết được thương thế của nàng.

Hành Chỉ cụp mắt, ngón tay chạm nhẹ vào cổ tay mềm oặt dưới đất của

nàng, chỉ chạm nhẹ vậy thôi mà tay Thẩm Ly đã vô thức co giật một hồi,
dẫn động đến xương cốt, huyền thiết chỉ khẽ ma sát với xương nàng thôi mà
cổ họng Thẩm Ly đã phát ra một tiếng hự nặng nề, hàm răng nghiến chặt và
đôi mày nhíu lại đã nói lên sự đau đớn của nàng, lòng Hành Chỉ thắt lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.