BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 380

Ly ẩn nhẫn nói: “Mặc Phương, nếu lòng ngươi còn nhớ chút tình ngày xưa
thì hãy đi đi.”

Lòng tự tôn của Thẩm Ly rất sâu nặng, lúc này bắt Mặc Phương rời đi

bảy phần là vì lập trường địch ta, ba phần là vì tự tôn kiêu ngạo.

Năm giác quan của nàng luân phiên biến mất, không thể nào hành động

ngay cả đưa tay đi đường cũng cần người dìu, Bích Thương vương chật vật
như vậy, lòng nàng không muốn ai nhìn thấy.

Người đối diện im lặng hồi lâu rồi lại đưa tay vòng qua cổ nàng, Thẩm

Ly cả kinh, còn chưa phản ứng được hắn muốn làm gì thì eo đã bị tay kia
của hắn ôm lấy, người này dùng lực ôm xốc nàng lên, huyền thiết ở tay
chân ma sát vào xương trong lúc hắn đi, nhưng hiện giờ Thẩm Ly vì tư thế
này mà càng hoảng hốt hơn thêm.

Nàng và Mặc Phương từng nhiều lần ra chiến trường, cũng có lúc bị

thương đi lại không tiện, Mặc Phương cũng từng giúp nàng, có dìu, có
cõng, thậm chí là vác nàng trên vai, nhưng chưa từng thử tư thế này. Tư thế
như vậy… nàng chỉ từng thấy một Tướng quân nào đó ẵm thê tử vào động
phòng lúc thành thân.

Bởi vậy nàng hơi ác cảm với tư thế này, bị ôm như vậy giống như…

giống như bị coi là một tiểu nương tử, khiến người ta cảm thấy ngượng
ngùng.

Thẩm Ly tức giận, dùng hết sức lực cuối cùng trong người hét lên: “To

gan! Bỏ bổn vương xuống!”

Người đó không đoái hoài, bấy giờ Thẩm Ly mới phát hiện có điều

không đúng, Mặc Phương chưa từng đối với nàng như vậy bao giờ, cho dù
sau khi hắn phản bội rồi cứu nàng, nhưng vẫn cung kính với nàng, hôm qua
lúc đi còn khấu đầu hành lễ trước mặt nàng, sao hôm nay lại trở nên phóng
đãng như vậy!

Lòng Thẩm Ly bất giác dậy lên một ý nghĩ không hay. Mặc Phương đặt

nàng ở bờ biển, nói không chừng gần đây có thôn trang thành trấn gì đó,
bây giờ tên này đối với nàng như vậy, lẽ nào là mấy kẻ ngư phu sơn dã thô
lỗ gì đó sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.