BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 496

Thẩm Ly nhíu mày, thấy luồng khí kia ào tới như một miếng vải đen,

trùm lấy ngọn lửa toàn thân nàng, Thẩm Ly cả kinh, nàng tận sức phóng hết
pháp lực ra, trong Khu Thiên Uyên cũng vì vậy mà chấn động, nhưng luồng
khí đen đó vẫn chưa tan hết, dường như hắn muốn dùng tất cả sinh mạng
vào thời khắc này, dùng lực đè nén ngọn lửa, mãi đến khi quấn quanh hết
người Thẩm Ly, khiến ngọn lửa chỉ có thể cháy trong luồng khí đen ấy.

Thẩm Ly giãy dụa, nhưng luồng khí đen vẫn bất động, Thẩm Ly nghiến

răng: “Hắn đã giết Mặc Phuơng, ngươi vẫn nghe hắn sai khiến sao! Hắn
vốn chưa từng coi ngươi là người!”

Móng vuốt của một con yêu thú bắt lấy Thẩm Ly đang bị luồng khí đen

bao vây, không có ngọn lửa thiêu đốt, yêu thú dễ dàng mang nàng đi.

Thẩm Ly tức giận: “Đúng là ngu trung!”

Nhưng Phù Sinh hóa thành khí đen chỉ im lặng không nói.

Tiếng cười của Lục Minh càng sảng khoái điên cuồng hơn: “Đây chính là

mục đích ta tạo ra chúng, mãi mãi không phản bội, còn trung thành hơn cả
chó.” Thẩm Ly hận đến nghiến răng, Lục Minh bỗng đổi giọng, “Tiểu cô
nương, có cảm nhận được chưa?” Theo lời nói vừa dứt của hắn, Thẩm Ly
bỗng cảm thấy xa xa có một luồng sóng nhiệt ào đến, nhiệt độ này… Thẩm
Ly ngẩn ra, ngơ ngác nhìn về hướng đó.

Một quả cầu sáng bị xiềng xích níu giữ vô cùng chói mắt trong bóng tối,

trong quả cầu đó là một con phụng hoàng cực lớn, đôi cánh diễm lệ, thân
hình đẹp đẽ, mỗi một sợi lông đều nhuộm lửa đỏ rực, tư thế đó cho dù đang
ngủ mê cũng khiến nguời ta cảm nhận được sự mạnh mẽ của nó.

Khí tức âm ỉ trên người nó truyền đến khiến Thẩm Ly cảm thấy quen

thuộc một cách kỳ lạ, một sự rung động huyết mạch tương thông xuyên qua
khoảng cách không gian khiến Thẩm Ly gần như không thể nào dời mắt.
Lục Minh cười: “Đây là tác phẩm kiêu ngạo nhất của ta, cũng là phụ thân
của cô – Phụng Lai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.