BỔN VƯƠNG Ở ĐÂY - Trang 508

“Muội ấy đã để lại cho ngươi một đứa con gái, tiếp nối sinh mệnh của

muội ấy theo một cách khác.” Thẩm Mộc Nguyệt lặng lẽ nhìn hắn, “Chỉ là
bây giờ ngươi đã ở đây, chắc A Ly đã thay thế ngươi trở thành phong ấn của
Khư Thiên Uyên rồi.”

Phụng Lai kinh ngạc đến ngẩn người, hắn nhíu mày nhớ lại, lúc mới tỉnh,

hắn chỉ thấy Lục Minh ở trước mặt, ngoài ra… ngoài ra… còn có một ánh
sáng bị một luồng khí đen chụp lấy, lẽ nào trong đó…

“Nếu ngươi không tin thì ở đây chính là Bích Thương vươg phủ A Ly ở,

ngươi có thể vào trong xem thử, bên trong chắc vẫn còn sót lại khí tức của
nó, chắc ngươi có thể cảm giác được rốt cuộc nó là ai.”

Phụng Lai nhìn tấm bảng, sau đó bước vào trong Vương phủ, Nhục Nha

ó cửa nhìn thấy hắn, đang do dự là có nên cản lại không, nhưng lại nghe
một giọng nói: “Để hắn vào đi.”

Nhục Nha ngẩn người, không biết nữ nhân áo đen đang lên tiếng là ai,

chỉ gãi gãi đầu nói: “Nhưng mà… Vương gia nhà tôi không có nhà. Không
biết cô ấy lại đi liều mạng ở đâu nữa…” Phụng Lai không đoái hoài đến
Nhục Nha, bước thẳng vào cửa, Nhục Nha vội gọi: “Này này, ngươi đừng đi
bừa. Vương gia nhà ta về sẽ giận đó!”

Phụng Lai dường như hoàn toàn không nghe thấy giọng nàng ta, rảo

quanh phòng một lúc, bước chân hắn bỗng dừng lại: “Quả thật là vậy…
Quả thật…”

Thẩm Mộc Nguyệt cũng bước vào, lặng lẽ nói: “Ta chôn Lưu Vũ ở trước

Khư Thiên Uyên, A Ly giờ đây cũng ở trong Khư Thiên Uyên, hai mẹ con
họ cũng coi như được ở bên nhau.”

Phụng Lai cụp mắt: “Lưu Vũ, yêu con không…”

“Còn yêu hơn cả mạng sống của muội ấy.”

Phụng Lai nhắm mắt, không nói thêm lời nào, chỉ hóa thành một luồng

sáng, rời khỏi Đô thành như lúc đến.

Thẩm Mộc Nguyệt lặng lẽ nhìn lên trời: “Ta dùng cách như vậy để đổi

lấy mạng A Ly, muội có trách ta không? Nếu muội trách ta… cũng không
sao…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.