BÓNG - Trang 10

BÓNG

Satoh Sai

www.dtv-ebook.com

[ 3 ]

Tôi phải trốn ra ngoài. Phải trốn ra ngoài.

Cái đói dày vò khiến tôi trở nên vô cùng chật vật và khổ sở. Mới hôm

qua, tôi đã phải giết con mèo đi lạc vào nhà và nấu nó lên. Tay tôi run, môi
tôi run, mí mắt tôi giật giật, cả người như người vừa ốm xong một trận
nặng. Nhưng nhát dao đâm xuống con mèo bé nhỏ đó lại cực kì dứt khoát.
Máu bắn lên mặt khiến tôi buồn nôn. Nhưng không sao, máu cũng chỉ như
tiết canh mà thôi, đúng không? Vừa ăn vừa khóc. Tôi cảm thấy kinh tởm
chính bản thân mình. Nhưng không sao dừng được. Thức ăn, thức ăn. Tôi
cần thức ăn. Tôi không biết khi người ta bị đẩy vào đường cùng sẽ làm ra
những gì. Nhưng ít nhất vẫn còn có điều an ủi tôi rằng, mình chưa giết
người.

Và tôi không nghĩ mình may mắn tới nỗi ngày nào cũng có mèo đi lạc

vào nhà. Nhân lúc chưa mất sức và "quả bóng" hẵng còn bận "bơm hơi" ở
nơi nào đó, tôi phải trốn đi.

Đồ đạc tôi không có gì nhiều. Chỉ đóng gói trong một balo. Lúc sáu

giờ, "quả bóng" đã khuất xa, tôi mới quyết định đẩy cửa ra ngoài. Đây là
lần đầu tiên sau ba tuần tự giam mình.

Tôi cố nép mình dưới những mái nhà, tránh tầm nhìn của những quả

bóng đang lơ lửng. Bọn treo xác người không còn mấy, chỉ còn những quả
bóng tuần tra - ấy là tên tôi đặt thế, bọn này thường xuất hiện sau khi bọn
bóng bay mặt người đi "bơm khí". Chúng không có mặt, nhưng vẫn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.