BÓNG - Trang 39

"Chưa, cho đến khi tôi tập hợp hết những người sống sót qua quãng

thời gian vừa rồi." Lucas ăn nói rất chi là trơn tru. "Họ nói sẽ không để bất
cứ ai đi cùng chúng tôi nếu không đủ người."

Ơn Chúa, trong lúc dầu sôi lửa bỏng này, Lucas vẫn nhớ là tôi còn cần

tìm người thân nữa. Bỗng nhiên tôi cảm thấy có lỗi vì đã nghi ngờ cậu. Tôi
thấy cơ mặt của James hơi cứng lại. Ông ta lắp bắp. "Nhưng... có rất nhiều
người đã chết..."

"Tất nhiên chúng tôi biết nhiều người đã chết. Nhưng chết theo cách

nào mới được?" Lucas làm ra vẻ thoải mái. "Những người chết đói và chết
vì quả bóng của mình thì không nói. Nhưng nếu bị giết - tôi e rằng vẫn phải
tính cho họ một suất trong chuyến đi ra bên ngoài."

"Đủ rồi." Ngay lúc không khí đang đông cứng lại trước lời nói ( dối )

hùng hồn của Lucas, người đàn ông cầm rìu lên tiếng. Ông ta chỉ thẳng
ngón trỏ vào người chúng tôi. "Chúng nó nói dối. Họ không phái chúng nó
tới. Chúng nó cũng đang bị kẹt ở đây, như chúng ta thôi."

Lời nói của ông ta chẳng khác gì cái án tử cho cả tôi và Lucas.

"Cái gì? Tulio, nhưng..." James lâm vào hoang mang tợn. Và Tulio rít

lên. "Câm mồm đi, James! Đừng nói gì ngu ngốc nữa trước khi tôi cắt hết
đống mỡ trên người ông và cho cả bọn một bữa ra trò." Tulio vung vẩy
mạnh cái rìu như để biểu lộ sự tức giận của bản thân. Tôi không tự chủ
được mà lùi lại một bước. Lucas thì vẫn đang cố vớt vát chút tình hình, "Ồ
không, thưa quý ngài, chúng tôi..."

Tulio không nói không rằng, lao nhanh về phía Lucas. Tốc độ của ông

ta thật đáng kinh ngạc. Không còn vẻ mệt mỏi và chậm chạp như hồi nãy.
Tulio giống như một kẻ điên được nạp đầy năng lượng và sẵn sàng dần cho
chúng tôi một trận nhừ tử. Lucas xoay gót chân và né sang một bên. Lưỡi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.