BÓNG - Trang 38

tốt vai trò của một cộng sự, vì thế chỉ đứng bên cạnh lắng nghe. Sau màn
giới thiệu ngắn gọn không thể ngắn gọn hơn - đủ để ông ta biết Lucas tên là
Lucas và chúng tôi biết tên ông ta là James, James bắt đầu gặng hỏi chúng
tôi về "bọn họ".

"Tôi nhận được tin là họ đã bỏ qua khu Tây." Ông ta lừ mắt nhìn

chúng tôi. "Liệu có lời giải đáp nào cho việc phá vỡ hợp đồng không? Và
chết tiệt, chúng tôi đã kẹt ở chỗ này một tuần rồi. Sao họ dám tự ý khởi
động dự án mà không báo trước?"

Tôi nghĩ ông ta đã bất cẩn mà để lộ khá nhiều thông tin cho gã thông

minh như Lucas. Nhưng điều nên lo lắng hiện giờ là nếu Lucas không đối
đáp đâu ra đấy, chúng tôi sẽ bị lật tẩy ngay. Tay tôi rịn mồ hôi - vì lo lắng
và phấn khích, tôi cũng không chắc nữa. Có lẽ chúng tôi thực sự có thể tìm
ra sự thực đằng sau những quả bóng người.

"Thứ nhất," Lucas giơ một ngón tay lên. "Họ không hề bỏ qua khu

Tây. Tin ông nghe được hẳn là tin vịt."

Tôi suýt thì không kìm được mà há hốc mồm, khi thấy Lucas cứ nói

như thể cậu ta biết rõ mọi chuyện vậy. Và James thì sững sờ. Trong lúc đó,
Lucas tiếp tục giải đáp thắc mắc của ông ta, "Tôi tin rằng các ông đã nhận
được tin về việc khởi động dự án. Nếu ông chưa thấy nó, thì tôi rất tiếc. Vì
họ không có thói quen báo lại hai lần cho cùng một người." Lucas nói với
vẻ thương hại. "Vậy là các ông kẹt ở đây, vì bên ngoài có quả bóng của
mình, hở?"

James suy sụp.

"Mấy ngày đầu, chúng tôi cứ nghĩ họ sẽ tới để giải thoát cho chúng

tôi. Thế nhưng không ai đến cả. Chúng tôi thậm chí đã..." Ông ta đột nhiên
ngừng lại, sau đó ngẩng mặt nở nụ cười. "Nhưng cuối cùng các cậu ở đây.
Bao giờ chúng ta rời khỏi nơi quái quỷ này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.