BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 111

- Sao lại một mình? Có mẹ anh nữa chi!
Mắt Tài Khôn chợt sáng lên. Cô đưa một ngón tay lên miệng, ra vẻ bí mật:
- À quên, ngoài mẹ anh ra, còn một người nữa .
Thường mỉm cười:
- Em chứ ai!
Tài Khôn "xì" một tiếng:
- Em thì nói làm gì! Người khác!
- Bé Nhi ?
Tài Khôn lắc đầu:
- Không phải bé Nhi! Anh biết ai không ?
- Ai ?
- Chị Thủy Tiên.
- Thủy Tiên? - Thường ngạc nhiên - Thủy Tiên ở đâu, sao anh không thấy ?
Tài Khôn đưa mắt nhìn ra cửa:
- Chỉ đứng ở đâu ngoài hành lang. Em ra kêu chỉ vào nghen?
- Ừ.
Vừa dợm chân định bước đi, sực nhớ ra một chuyện, Tài Khôn bỗng sững
lại, ngó Thường:
- Chút xíu nữa em quên! Anh có biết chủ nhân chiếc Dream bị cướp là ai
không?
- Làm sao anh biết được!
- Là anh của chị Thủy Tiên đó!
Thường tròn mắt:
- Đạt?
Tài Khôn nhún vai:
- Em không biết tên ảnh. Chiều hôm qua, ảnh với chị Thủy Tiên ghé đây .
Ảnh cám ơn cô Tuệ và khi ra về ảnh có lấy ra một gói gì đấy, chắc là vàng,
nhưng cô Tuệ không nhận.
Lại vàng! Thường thở dài . Hình ảnh hôm nào lại hiện về trong trí anh. Anh
nhớ rõ cái cảnh cô gái chủ nhân chiếc xe đã bối rối chìa hai chiếc nhẫn ra
trước mặt mẹ và đã bị từ chối như thế nào . Tất nhiên hành ấy xuất phát từ
lòng tốt, từ sự biết ơn. Nhưng chẳng lẽ cứ phải là như vậy . Khi lao chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.