BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 49

chở tế nhị, Thường lại đâm bực bội . Không phải lần đầu tiên Thường rơi
vào trạng thái bị kích thích này . Anh hừ mũi, xẳng giọng:
- Thủy Tiên muốn nói cứ nói! Tôi đâu có đi ăn cắp ăn trộm mà phải sợ ai!
Thái độ lạnh lùng của Thường khiến Thủy Tiên đâm bối rối . Sau một
thoáng trấn tĩnh, cô chớp mắt nhìn anh, giọng buồn buồn:
- Sao Thường lại giận dỗi với Thủy Tiên? Thường có biết là việc làm của
Thường khiến Thủy Tiên suy nghĩ rất nhiều không?
Câu hỏi hàm ý trách cứ của Thủy Tiên làm Thường bỗng ngượng ngập. Tự
nhiên anh thấy sự bực dọc của mình thật vô lý và trẻ con. Không biết đối
đáp làm sao, Thường đành ngồi lặng thinh.
Thủy Tiên tiếp tục bộc bạch những suy nghĩ của mình:
- Thủy Tiên thấy mình kém Thường xa . Thường vừa vất vả làm thêm phụ
gia đình lại vừa học giỏi . Trong khi Thủy Tiên chẳng phải làm gì, chỉ có
mỗi việc chơi và học, vậy mà học chẳng khá nổi ...
Trước giọng tâm sự của Thủy Tiên, lòng Thường dần dần dịu lại . Hóa ra
Thủy Tiên tốt bụng và biết điều hơn mình nghĩ, Thường áy náy nhủ bụng.
Và anh khẽ hắng giọng:
- Muốn học giỏi đâu có khó gì! Bây giờ khối chỗ dạy thêm!
- Thì Thủy Tiên vẫn đi học thêm đấy chứ! Mà có giỏi gì đâu!
Thường mỉm cười:
- Hay là tại mình?
Thủy Tiên cũng cười:
- Không phải tại Thủy Tiên đâu! Tại lớp học thôi! Lớp học nào cũng đông
quá, nhiều chỗ không hiểu, Thủy Tiên cũng không dám hỏi lại thầy .
- Thủy Tiên mắc cỡ chứ gì?
- Ừ. Ai cũng hiểu, chỉ có mình không hiểu, đứng lên hỏi kỳ thấy mồ!
- Có gì đâu mà kỳ! Đã học thì phải hỏi! Người ta bảo "học hỏi" mà lại!
Thủy Tiên tặc lưỡi:
- Thì Thủy Tiên cũng biết vậy . Nhưng Thủy Tiên vẫn cứ thấy ngài ngại
làm sao! Dù sao hỏi bạn bè cũng dễ hơn hỏi thầy cô nhiều!
Không hiểu ý tứ trong câu nói của Thủy Tiên, Thường thản nhiên buột
miệng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.