BONG BÓNG LÊN TRỜI - Trang 85

Ăng-lê đang đứng sau lưng Tuyền, miệng nhai nhí nhóp, tay đưa lên khỏi
đầu huơ qua huơ lại khúc kẹo bé như đuôi chuột ra cái điều khoe khoang
chiến lợi phẩm.
Nhìn khúc kẹo trên tay Dũng, Thường biết ngay đó là khúc "kẹo chay", tức
là không có đậu phộng bên trong. Đậu phộng tất nhiên vẫn ở trong cây kẹo
lớn nhưng nếu không biết cách kéo, sẽ chỉ kéo được phần kẹo bọc ngoài,
còn đậu phộng thì vẫn nằm lại, không chịu ra theo:
- Thường lại kéo dùm đi!
Tiếng Thủy Tiên lại vang lên bên tai, hồn nhiên và sốt sắng. Chẳng còn
cách nào khác, Thường đành bước lại và chậm rãi ra tay .
Trước những động tác gọn gàng, thuần thục của Thường, đám bạn đứng
quanh trố mắt xuýt xoa:
- Ối chao! Bộ tay Thường này làm nghề bán kẹo kéo chắc!
- Sắp tới, sinh nhật mình chiêu đãi món kẹo kéo, phải nhờ ông Thường ra
tay mới được!
Trước những lời đùa giỡn của bạn bè, Thường chẳng nói gì. Anh chỉ cười
mỉm và lặng lẽ bẻ hết khúc này đến khúc khác phân phối cho những bàn
tay chìa ra chung quanh.
Khi cây kẹo trên bàn đã phân thân thành những khúc kẹo nhỏ nằm trên tay
mọi người, Thường nhanh chóng bị quên lãng. Anh thôi trở thành mục tiêu
chòng ghẹo của đám đông. Bây giờ, nhẩn nha với khúc kẹo trên tay, đám
bạn liền chuyển qua bàn về ngày 20-11 sắp tới, về tính khí của từng thầy cô
và cuối cùng là về những chuyến đi chơi xa rình rang được tổ chức bởi
nhóm người có mặt hôm nay .
Giữa những tiếng rì rầm không dứt đó, Thủy Tiên vui vẻ tuyên bố:
- Kẹo kéo chỉ là màn một thôi nghen! Bây giờ tới màn hai!
Đám đông nhao nhao:
- Màn hai là gì?
- Công khai đi!
Thủy Tiên cười chúm chím:
- Các bạn chờ cho một chút!
Có tiếng hỏi náo nức:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.