BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 320

Minh Hiểu Khê

Bong bóng mùa hè

Chương 14

Còn lại Lạc Hi và Doãn Hạ Mạt trong phòng khách.

Không gian yên tĩnh.

Kỳ lạ.
Căng thẳng và ngượng ngập.

Không khí im lặng đến phát rầu bị phá tan: “Em ổn đấy chứ?”. Lạc Hi nhìn
cô hỏi: “Người ở công ty Lỗi Âu có làm em khó xử không?”.
“Không.” Hạ Mạt lắc đầu.
Anh cười: “Là anh lo quá đấy thôi, có hắn ở đó, ai dám hiếp đáp em nhỉ?”.
Lạc Hi cười có vẻ thoải mái nhưng đôi mắt lại thoáng qua chút lạnh lẽo thất
thần.

Hạ Mạt chăm chú nhìn anh, “Sao anh lại giúp em lần nữa?”. Cô mím môi,
giằng xé trong lòng, rốt cuộc vẫn là quay lưng làm trái với ý lòng, cô buông
những lời tàn nhẫn: “Anh là… muốn ban ơn cho em sao? Muốn em cảm
kích anh sao?... Đã bảo anh rồi, em là loại người máu lạnh, đừng có gần
em, đừng có giúp đỡ em, loại người như em sẽ có ngày làm anh bị tổn
thương… anh quên rồi sao…”.
Lạc Hi hơi thất sắc, đôi mắt thoáng xuất hiện chút luống cuống, lúng túng
của người bị tổn thương. “Làm sao thế? Ghét anh nhiều chuyện à?” Giọng
anh kéo dài mang theo giận dỗi. “Anh hiểu rồi, có hắn, sự xuất hiện của anh
về căn bản là phải thêm một sự lựa chọn đúng không?”
Lạc Hi hít thật sâu, không nói thêm gì, anh cúi đầu, ngón tay cứng ngắc
vuốt bộ lông đen của con mèo, nó giật mình động đậy trên đầu gối Lạc Hi.
Một lúc sau, ngón tay Lạc Hi cũng mềm ra, những ngón tay dịu dàng trên
bộ lông đen, con mèo lại dễ chịu kêu “meo, meo”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.