BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 205

đó từ miệng chị phát ra.
“Còn cậu”, thần sắc Hạ Mạt lạnh lùng, “nếu như cậu không học mỹ thuật,
thì sau này đừng nhận tôi là chị nữa”.

Nhà hàng Pháp yên tĩnh và lãng mạn.
“Đúng”.
Hạ Mạt đặt tách cà phê xuống, suy nghĩ quay trở lại. Từ sau hôm tranh cãi
gay gắt đó, tuy Tiểu Trừng vẫn chăm sóc cho Hạ Mạt, cơm nước thu dọn
chuyện nhà, nhưng cậu không nói chuyện gì với cô, hai chị em rơi vào
chiến tranh lạnh. Cô hối hận lúc đó quá nóng giận, từ nhỏ đến lớn, cô chưa
bao giờ đánh Tiểu Trừng, giờ phút đó, sự buồn rầu, giận dỗi đột nhiên
khiến cô không sao kiềm chế nổi bản thân nên đã hành động như vậy?
Nhưng, nếu đánh Tiểu Trừng một tát, có thể sẽ khiến đứa em trai nghĩ cô
thật sự vì dục vọng bản thân nên mới tiến vào làng giải trí, cái tát đó có thể
khiến em trai cô không còn phải lo lắng, đau lòng hổ thẹn để tiếp tục con
đường nghệ thuật… cái tát đó đã rơi xuống tuy trong lòng cô vừa đau vừa
xót, nhưng tuyệt đối không hối hận.
“Em nhất định phải làm ca sĩ”.
Gương mặt cô thoảng hiện thần sắc kiên định.
Lạc Hi nhìn cô không hiểu lý do vì sao, cuối cùng, gật đầu nói:
“Được”.
Nói rồi anh vẫy người phục vụ kêu tính tiền, đoạn đứng dậy nắm lấy tay Hạ
Mạt kéo về phía cửa nhà hàng. Những người khác đang ngồi trong nhà
hàng lúc này mới phát hiện Cự tinh Thiên Vương Lạc Hi đã ngồi cùng nhà
hàng với họ, từng người, từng người một đứng bật dậy vừa kinh ngạc vừa
thích thú nhìn theo anh.
Hạ Mạt bị Lạc Hi kéo đi, không biết anh muốn làm gì, giãy giụa nói nhỏ:
“Lạc Hi…”
Lạc Hi quay đầu lại, nháy mắt cười với cô, “Lại đây với anh”.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.