BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 211

Dù cho cô ta không yêu chàng
Chàng vẫn dại khờ yêu cô ta
Cũng giống như thiếp yêu chàng
Khờ dại yêu cô ta


Thiếp có thể giả vờ không biết chàng yêu cô ta
Thiếp có thể khóc lóc cầu xin chàng
Nếu như quỳ xuống trước mặt chàng có thể làm chàng mềm lòng
Và dù cho thiếp chết đi
Chàng cũng sẽ không ở lại


Như thể cảnh đó đã được sắp xếp bố trí trước, Phan Nam vào trong được
một lúc, sau đó cứ vài phút lại có người từ bên cửa phụ bước vào, ngồi
xuống những hàng ghế khán giả.
Ban đầu là Khả Hân.
Sau đó là Jam.
Rồi đến Nhã Luân.
Rồi Thái Ni.
Tiếp theo là giám đốc nhà hát.
Nhân viên phụ trách ánh sáng.
Rồi một người rất lạ.
Lại một người lạ nữa.
Tiếp nữa lại là một người lạ.

Trên hàng ghế khán giả nhà hát Bảo Lai, từ hai, ba người dần dần có đến
bảy tám người, rồi mười người, mấy chục người. Khán giả rất yên lặng,
trong bóng tối lặng lẽ, họ im lặng nhìn và lắng nghe Doãn Hạ Mạt hát bài
Kim cương hết lần này đến lần khác.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.