BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 294

cô bị bắt cóc đúng không?”. Vi An thản nhiên làm như không biết câu nói
này gây nổ như thế nào trong phòng trang điểm.
“Bắt cóc!!”
Trân Ân kinh hãi, cô tròn mắt nhìn Hạ Mạt, không phải Hạ Mạt đã nói là bị
kẹt đường sợ tới trễ nên đã chạy bộ do không chú ý mới bị ngã sao?
Những nghệ sĩ khác trong phòng cũng đều bị chấn động thất kinh quay
nhìn Hạ Mạt.
Khóe mắt Hạ Mạt để ý đến chỗ Đào Thục Nhi đang ngồi, chỉ thấy Đào
Thục Nhi như bị sét đánh trúng, ngón tay co rúm lại, run run bấu chặt lấy
thành ghế. Hạ Mạt thở dài trong lòng.
“Bị bắt cóc sao không đi báo cảnh sát?”
Vi An nhìn Hạ Mạt lạnh tanh.
“Sao lại nói tôi bị bắt cóc?”
Hạ Mạt không thay đổi nét mặt, vẫn điềm tĩnh như không, chuyện bị bắt
cóc cô đâu có nói cho ai hay, tuy là Âu Thần cũng đã rõ nhưng anh ấy tuyệt
đối sẽ không nói ra.
“Trên thế gian này làm gì có bức tường nào gió không thổi lọt qua.” Vi An
cười khẩy, thần sắc không còn nhẫn nại nữa, “Rốt cuộc còn sợ cái khỉ gì
nữa? Nhát gan thế, bị bắt cóc mà không dám báo cảnh sát, sau này sẽ càng
bị người ta ức hiếp. Cô nghĩ cứ nhịn thì sẽ thái bình sao?”.
“Hạ Mạt…”
Trân Ân kêu khẽ, cô có cảm giác giọng lưỡi Vi An không phải đang đùa
cợt, mà Hạ Mạt lại không ra mặt thể hiện những gì cô đang nghĩ.
“Chị Thục Nhi! Chị sao vậy?”
Trợ lý Tiểu Châu đột nhiên la lên thất thanh buộc mọi người đều phải quay
qua nhìn. Trán Đào Thục Nhi đẫm mồ hôi, mặt mày xanh lét có vẻ như lịm
đi. Nghe tiếng Tiểu Châu kêu, Đào Thục Nhi gắng gượng đưa tay xua rồi
lật đật đứng lên, nhưng người lắc lư không vững lại ngồi phịch xuống.
“Bệnh đúng lúc quá ta”,Vi An nhếch mép, ánh mắt lạnh lùng khinh miệt,
“Đào Thục Nhi, cô cho là lần nào giả vờ tội nghiệp thế kia cũng có thể “lội
hiểm quá quan” được sao?”.
Đào Thục Nhi cắn chặt môi, mặt xanh như tàu lá, mồ hôi túa ra như tắm, bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.