BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 295

dạng cô như người bệnh nặng. Tiểu Châu cuống cuồng lấy thuốc rót nước,
cô hoang mang quá nên hốt hoảng đánh đổ cốc nước làm ướt hết cả mặt
bàn, phòng trang điểm rối tung cả lên.
Ánh mắt Hạ Mạt âm thầm thu lại không nhìn Đào Thục Nhi nữa, cô thản
nhiên mỉm cười đáp lại Vi An:
“Cảm ơn, tôi sẽ suy nghĩ kỹ nên xử lý thế nào.”
Vi An nhìn Hạ Mạt thăm dò hồi lâu.
Suy nghĩ một lúc, Vi An với chiếc sắc lấy ra một phong thư bằng da đưa
cho Hạ Mạt, “Có lẽ cô sẽ dùng tới cái này”.
Chiếc phong bì vuông vắn không nặng lắm, hình như là ảnh đựng bên
trong. Hạ Mạt thầm ngạc nhiên, cô mở to mắt nhìn Vi An, trong đầu thoáng
hiện nhiều suy nghĩ.
Vi An làm như Hạ Mạt không đứng đó, cô quay người đưa mắt nhìn chị
Quyên ra ý nhắc làm tóc cho mình đồng thời mở điện thoại sai trợ lý mua
cà phê. Hạ Mạt cất phong thư rồi bỏ đi, Vi An hạ giọng nói:
“Không cần phải cảm ơn tôi, tôi cũng là vì chính mình mà thôi.”
Trên đường tới công ty Lỗi Âu, Trân Ân cứ nhìn túi xách Hạ Mạt với ánh
mắt hiếu kỳ, Trân Ân hỏi Hạ Mạt sao không mở thư xem rốt cuộc bên trong
là cái gì. Hạ Mạt chỉ cười, giải thích là cô không cho Trân Ân biết cô bị bắt
cóc là vì sợ Trân Ân lo lắng, hơn nữa hậu quả cũng chẳng có gì nghiêm
trọng.
“Cậu bị bắt cóc thật à?”
Trân Ân sợ hãi, bắt cóc không phải chỉ có xuất hiện trong phim ảnh thôi
sao? Nhưng dù sao cô cũng đã cảm thấy ản ủi phần nào, mới rồi khi Vi An
nói những chuyện đó cô có cảm giác bị tổn thương, chuyện quan trọng đến
vậy mà Hạ Mạt chẳng kể cho cô biết. Giờ đây nghe Hạ Mạt giải thích trong
lòng cô mới vơi nhẹ đi.
Trân Ân phẫn nộ: “Lẽ ra phải báo cảnh sát!”.
Hạ Mạt lặng lẽ nhìn khung cảnh bên ngoài cửa xe vụt qua như bay.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.