ấm đôi môi anh.
Sắc đêm lọt qua rèm cửa.
Trà hoa quả đã lạnh.
Trong bếp, Tiểu Trừng ngây người ngồi nhìn nồi canh sôi trên bếp gas, mùi
thơm ngào ngạt tỏa khắp bốn phía, bọt bong bóng nho nhỏ lăn tăn. Không
còn nghe tiếng trong phòng khách nữa, Tiểu Trừng ngạc nhiên ngơ ngác,
nhưng, rồi cậu mỉm cười một mình, chỉ cần chị ấy có cảm giác hạnh phúc
là tuyệt rồi.
***
Bờ biển sáng sớm.
Ánh mặt trời sắc vàng chiếu trên mặt biển xanh thẫm, lấp lánh dập dờn, hơi
chói mắt. Sóng biển từng đợt từng đợt kéo lên bờ cát màu vàng nâu. Bầu
trời xanh bao la, mặt biển mênh mang, nàng tiên cá vui vẻ bơi tung tăng
trong nước. Nàng có mái tóc dài, dày như rong biển, có đôi mắt long lanh
như mặt nước xanh, có cái đuôi màu vàng xinh đẹp.
Trên mặt biển nắng vàng rực rỡ.
Bóng hình nàng tiên cá như trong tranh trong mộng.
Ánh mặt trời tràn trên mặt biển.
Nụ cười nàng tiên cá đẹp rạng ngời hạnh phúc.
“Ok!”
Đạo diễn Trần mãn nguyện thét vào loa, khua tay một cái, tất cả các nhóm
ánh sáng đèn và nhà quay phim đều dừng ngay lại. Dưới biển, Doãn Hạ
Mạt từ từ bơi về bờ. Vừa vào đến nơi, Trân Ân đang ngồi đợi ở đó lấy chiếc
khăn bông lớn trùm ngay lên người Hạ Mạt. Sáng sớm ngày mùa thu, gió
biển thổi lành lạnh, tuy là đã có chiếc khăn choàng trên người, Doãn Hạ
Mạt ướt lướt thướt vẫn run người.
Từ đằng xa, Âu Thần vẫn nhìn thấy rất rõ.
Cậu đứng lặng lẽ chỗ bãi cát khá xa, lưng dựa vào thành chiếc xe đua, trong