BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 382

quay.
“Doãn Hạ Mạt! Ánh mắt của cô có thể biểu cảm hơn được không? Anh ta
là người đàn ông mà cô đã yêu thầm mười mấy năm trời đó! Tình cảm
mãnh liệt bị kìm nén trong lòng đã bấy lâu nay, cô yêu anh ta tới mức có
thể chết đi nhưng không thẻ nói ra được! Hiểu không vậy?!”
Tất cả đoàn làm phim đều sa sầm mặt mày.
Đầu Doãn Hạ Mạt trống rỗng, bên tai như có tiếng sấm nổ ầm ầm, cô loáng
thoáng nghe thấy tiếng cười chế giễu của cái diễn viên quần chúng đứng ở
hai bên. “Làm sao cô tai lại chui được vào đây...”, “Tôi diễn còn hay hơn cô
ta nhiều...”.
Mặt Lăng Hạo xám lại:
“Hôm nay cô cố tình muốn hại chết tôi đúng không?”
“Làm lại!!!”
...
“Lại lần nữa! Diễn!”
...
“Cắt!!”
...

***

Trời đã về khuya.
Diễn viên và các nhân viên trong đoàn đều đã ra về hết. Chiếc đèn lớn
trong phòng đã tắt, chỉ còn lại chiếc đèn treo tường ánh sáng mờ mờ, trong
khoảng trống trải ấy, một cô tạp vụ đang dọn dẹp vệ sinh.
Doãn Hạ Mạt đứng trước cửa lặng lẽ một mình.
Cô âm thầm nhìn bầu trời đêm, ánh mắt ủ rũ mệt mỏi. Nửa tiếng trước, đạo
diễn Từ đã nổi trận lôi đình, trước mặt mọi người, ông ta hét vào mặt cô,
ông ta bảo không hiểu sao Giám đốc sản xuất cứ khăng khăng chọn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.