BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 432

An Bân Ni lạnh lùng nhìn Doãn Hạ Mạt một cái rồi quay đầu lại, xấu hổ
ngượng ngùng nói với đạo diễn: “Xin lỗi, đạo diễn, tâm trạng của tôi hôm
nay không tốt, vẫn chưa tìm được cảm giác”.
“Vậy sao?” Đạo diễn Từ nhăn mặt hỏi.
“Thật là xin lỗi”, An Bân Ni thể hiện nét mặt cực kỳ áy náy, “tôi cũng
không biết mình ra làm sao nữa, chỉ e rằng cảnh này quay một lần chưa
chắc đã được”.
“Thế cũng được.”
Ánh mắt đạo diễn Từ rời An Bân Ni.
An Bân Ni trong bụng cười thầm, đắc ý dán mắt lên gương mặt sưng tấy
của Doãn Hạ Mạt, lần này nhất định phải tát cho nó mấy ngày không diễn
nổi mới được!
“Doãn Hạ Mạt, cô diễn vai Thái Na một lần đi để An Bân Ni tìm được cảm
giác.”
Giọng đạo diễn Từ rất bình thản.
Tiếng nói vừa phát ra!
Tất cả mọi người có mặt trong trường quay đều ngẩn người ngơ ngác!
Đây là.
Có ý gì?!
“Đạo diễn, đây là có ý gì?!” Giọng An Bân Ni hơi run, cô ta hoảng hốt nói:
“Chẳng lẽ... chẳng lẽ ông muốn Doãn Hạ Mạt đánh tôi sao?”.
“Chỉ là đóng phim thôi mà.” Đạo diễn Từ không để ý đến An Bân Ni.
“Doãn Hạ Mạt, lời thoại của An Bân Ni cô đã thuộc hết rồi đúng không?”
Doãn Hạ Mạt kinh ngạc ngớ người.
“Vâng.”
Cảnh này đã quay đi quay lại mười mấy lần, lời thoại của An Bân Ni cô đã
thuộc lòng từ lâu. Cô nhìn đạo diễn Từ, trên gương mặt ông hàm chứa một
thâm ý khó mà xoá nổi. Mọi người xung quanh đưa mắt nhìn nhau rồi trộm
cười liên tục. Chị Tinh hướng về phía Hạ Mạt khẽ đưa tay lên ý ra hiệu hãy
cố lên.
Trong bóng mát đằng xa kia.
Không nhìn rõ được ánh mắt của Âu Thần, bóng dáng trầm ngâm dường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.