BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 482

qua thu lấy máy ảnh của tay phóng viên dó, nhưng Âu Thần lại ho nhẹ một
tiếng.
Thái Ni nhanh ý dừng chân đắn đo nghi hoặc.
Ý của Thiếu gia là mặc kệ sao?
Nhưng mọi người đều biết Thiếu gia rất ghét bị chụp ảnh, tại sao lại…
Âu Thần lạnh lùng nhếch môi.
Anh cũng muốn thử xem, ngày mai ảnh đăng trên báo sẽ có tác động như
thế nào…

***

“Ngày mai anh đi Nhật.”
Buổi tối, đồ của Lạc Hi đều đã xếp gọn trong va li, nghĩ đi nghĩ lại, anh lôi
cuốn tấm ảnh anh chụp cùng Hạ Mạt để vào trong va li. Trong ảnh, anh
đang nghịch ngợm hôn lên má Hạ Mạt, cô quay đầu, nét mặt ngạc nhiên
vừa vui vừa buồn. Lạc Hi mỉm cười, dùng ngón tay xoa nhẹ lên khung ảnh,
chà, trong bức ảnh, cô và anh xem ra thân mật giống như người sống cùng
một nhà.
“Em sẽ nhớ anh chứ?”
Đi Nhật quay ngoại cảnh phải mất cả tháng, trước đây cuộc sống đi đi về về
anh đã quen. Nhưng lần này chưa đi đã muốn quay về rồi. Lạc Hi giả bộ vô
tình hỏi Hạ Mạt, giống như tâm trạng của người con trai đang yêu đợi câu
trả lời bạn gái, động tác chậm lại, vậy mà đợi rất lâu vẫn không nghe thấy
tiếng cô trả lời.
Lạc Hi ngoái đầu lại nhìn.
Doãn Hạ Mạt đang ôm gối ngồi trên sofa, khuôn mặt không trang điểm,
đăm chiêu nhìn bầu trời đêm bên ngoài cửa sổ, đôi mắt có vẻ mơ màng. Sắc
đêm yên tĩnh lặng lẽ bao phủ lấy cô. Trong thảng thốt, Hạ Mạt dường như
không tồn tại, Lạc Hi có cảm giác cô chỉ là một cái bóng hoang tưởng
giống như bong bóng vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.