BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 569

Cơn đau và tiếng mưa làm anh không nghe rõ tiếng gọi của cô trong mưa.
Quay lại…
Cô sẽ quay lại sao…
Người đã tuyệt tình rời bỏ anh sẽ quay lại sao?
Không biết đã bao lâu.
“Roạt” cửa xe được mở ra, hơi thở của cô hòa với hơi thở của mưa ập vào.
Cơn đau làm mắt Âu Thần chỉ thoáng thấy lờ mờ, trong thoảng thốt, anh
chỉ nhìn thấy gương mặt cô đầy nước mưa, quần áo trên người cô cũng ướt
sũng. Doãn Hạ Mạt run rẩy gấp chiếc ô bị gió thổi sắp hỏng, vòng tay trước
ngực còn ôm thêm một cái ô khác, chiếc áo khoác ngoài của anh và một túi
giấy.
“Uống thuốc đi.”
Cô quệt tay lau nước trên mặt, lấy từ trong túi giấy ra mấy viên thuốc dạ
dày, một ly sữa nóng và một chiếc sandwich nóng hổi. Hạ Mạt lấy ống hút
cắm vào ly sữa, lấy ra mấy viên thuốc dạ dày, dùng hết sức lực vực Âu
Thần dậy, đặt thuốc vào lòng bàn tay Âu Thần rồi ôn tồn nói:
“Sữa hơi nóng, anh uống từ từ thôi.”
Âu Thần nhìn mấy viên thuốc màu trắng nằm trong tay, trong lòng vừa lạnh
vừa nóng, đột nhiên cơn đau lại ập đến. Ngón tay Âu Thần cứng như băng
bỗng ném hết chỗ thuốc đó đi, anh lạnh lùng nói:
“Không cần”.
Doãn Hạ Mạt ngạc nhiên nhìn Âu Thần.
“Cô nghĩ tôi vẫn còn là Âu Thần của ngày xưa sao?!” Âu Thần trừng mắt
nhìn Hạ Mạt. “Luôn dỗ dành tôi bằng những lời mật ngọt để khiến tôi mềm
lòng, khiến tôi thay đổi quyết định, để cô muốn gì được nấy sao?! Tôi của
năm năm về trước giống như một thằng ngốc để cô bỡn cợt. Giờ đây cô lại
muốn giở những thủ đoạn đó những hay sao?!”
“…”
Cô mở to mắt kinh ngạc, trái tim đau nhói. Tuy nhiên, cô cũng không lên
tiếng giải thích bất cứ điều gì, cô lặng lẽ bỏ thuốc vào hộp, sau đó ngồi bất
động.
“Xuống xe”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.