BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 677

“Cho dù cần bao nhiêu tiền, cho dù bắt em phải ký bất kỳ hợp đồng nào,
em có thể ký hợp đồng vĩnh viễn với công ty, thậm chí… Hoàng Kim Vũ
cũng nhận luôn…”
“Quả nhiên trong lòng cô quan trọng nhất vẫn là Tiểu Trừng.” Âu Thần
lạnh lùng nói. “Từ trước đến giờ không phải tôi, cũng không phải Lạc Hi.
Vì Tiểu Trừng, cô đâu có e dè gì khi nhận vai cạnh tranh với vai của Lạc Hi
có đúng không?”
“Lạc Hi không để bụng.”
Nếu như biết là vì bệnh của Tiểu Trừng, Lạc Hi nhất định không để bụng
việc này.
“Lạc Hi không để bụng?”
Âu Thần mỉa mai nhắc lại những lời của Doãn Hạ Mạt. Anh đứng dậy từ từ
đi đén trước mặt Doãn Hạ Mạt, quan sát, đánh giá cô .Trong mắt cô dường
như có một đốm lửa bất cần đang cháy rừng rực. Anh chỉ được thấy ánh
mắt như thế năm năm trước đây lúc mà hai người chia tay.
Chỉ có điều năm năm trước là anh cầu xin cô ấy.
Còn bây giờ, là cô ấy cầu xin anh.
“Thế thì nếu tôi đưa ra điều kiện mà Lạc Hi sẽ để bụng thì sao?” Âu Thần
hỏi một cách ngạo mạn.
“Điều kiện gì?”
“Ví dụ là…”

Âu Thần cười nhạt tiến sát cô, người anh thoát ra hơi thở mờ ám. Anh hơi
chùng người xuống, đưa ngón tay ra nâng cằm cô lên, buộc gương mặt cô
hướng về phía anh. Âu Thần ghé sát mặt cô, đôi môi mỏng của anh dường
như muốn chạm vào môi cô, phả hơi thở lạnh lùng lên đó, môi hai người
gần như chạm vào nhau. Ngón tay cái ép chặt vào lòng bàn tay, người Hạ
Mạt bắt đầu run lên, cô cương quyết quay phắt mặt đi!
“Như vậy cũng không làm được còn muốn nói điều kiện với tôi sao?”
Âu Thần dùng khăn mùi soa lau nhẹ miệng mình, dường như chạm vào
người cô là một việc dơ bẩn. Thân người đứng ngược ánh sáng của anh hắc
ám lạnh lùng như quỷ dữ sắp bắt linh hồn cô. Còn Hạ Mạt, lại được ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.