BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 68

thẳng quá đáng như vậy. Lạc Hi lạnh lùng nhìn cô bé, môi cong lên, nụ
cười hơi ác ý, rồi hắn đứng lên, quay đầu bỏ vào nhà.
Tiểu Trừng cúi đầu.
Hạ Mạt có thể nhìn thấy những giọt nước mắt trong khóe mắt Tiểu Trừng
như muốn tràn ra, thằng bé đang cố gắng ghìm lại.
“Tiểu Trừng, mình có thể tặng mẹ cái khác mà… À, nước hoa được
không… hay dây chuyền…” Cô bé tuy cảm thấy cách suy nghĩ tham gia
game show trên truyền hình rất kỳ cục, nhưng nhìn bộ dạng thất vọng của
Tiểu Trừng, cô bé cũng thấy khó xử.
Tiểu Trừng cúi đầu không nói gì.
Một giọt nước mắt nhẹ rơi xuống mặt đất.
Hạ Mạt vội ôm lấy Tiểu Trừng, “Ngoan nào, không khóc… em thật sự rất
muốn tham gia phải không?”.
Tiểu Trừng gật đầu.
“Thôi được”, cô bé mím môi, “chị sẽ đi cùng em! Nhưng chị em mình đều
không biết hát, rất có thể khi ghi tên đã bị loại rồi, tới lúc đó em không
được thất vọng nhé?”.
“Chị…”
Tiểu Trừng lau nước mắt, ngả vào ngực Hạ Mạt, dụi đầu vào người chị.
Hạ Mạt cúi đầu chắc mẩm đài truyền hình chắc chắn không thể cho qua cái
kiểu hát gà hát vịt của hai chị em để tham gia thi đấu phát hình trực tiếp. Ai
biết đâu, buổi phát sóng trực tiếp vào thứ Bảy này là buổi đầu tiên, khán giả
lại chưa hiểu rõ về chương trình mới này, số lượng người tham gia đăng ký
quá ít.
Lần đầu đối diện nhân viên làm công tác sơ tuyển của đài truyền hình.
Hạ Mạt và Tiểu Trừng hát bài hát của trường.
Giọng hát trẻ con non nớt.
Nhân viên đài truyền hình hình như chả có tí hứng thú với giọng hát của hai
chị em, mọi người đứng tản ra nhìn hai chị em đánh giá, họ rỉ tai nhau:
“Xinh quá đi thôi!”; “Dễ thương quá!”…
Đợi Hạ Mạt và Tiểu Trừng hát xong.
Một cô nhân viên nhà đài trông hòa nhã bảo Hạ Mạt là hai chị em đã lọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.