BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 737

hồn, mưa điên cuồng giăng kín kính xe.
Máy di động của Hạ Mạt vẫn cứ tắt….
Không tìm thấy cô ấy.
Nơi đây, trong màn đêm sâu thẳm, mưa giăng kín đường, không tìm được
cô ấy…
Lạc Hi nắm chặt vô lăng, đầu ngón tay trắng bệch.
Khi Lạc Hi từ đại sảnh buổi yến tiệc chạy đuổi theo ra đến ngoài thì bóng
dáng Doãn Hạ Mạt đã không thấy đâu rồi, như thể cô đã tan biến vào trong
đêm mưa vậy. Hạ Mạt đã đi đâu, rốt cuộc cô ấy đang có chuyện gì, tại sao
cô ấy mặt mũi tái mét, bỏ buổi tiệc chạy vội ra ngoài…
Nhất định là có chuyện gì với Hạ Mạt rồi…
Lạc Hi thấy tim mình đau nhói!
Gương mặt tái mét tuyệt vọng của Hạ Mạt, hình ảnh Hạ Mạt đau khổ cuống
cuồng chạy khỏi đại sảnh buổi tiệc như thể cô đang muốn rời khỏi cuộc đời
anh, nỗi sợ hãi hoảng loạn đã khiến Lạc Hi không còn quan tâm đến tất cả
những gì xảy ra giữa Hạ Mạt và Âu Thần, anh chỉ còn muốn tìm thấy cô,
ngay lập tức tìm được cô!
Nhưng…
Cô đã đi đâu mất rồi…
Nhà cô không ánh đèn, tối om, chỗ để giày dép trước cửa ra vào phủ một
lớp bụi, hình như đã lâu lắm rồi không có ai ở đây. Lạc Hi chết lặng đưa tay
nhấn chuông, anh hy vọng và chờ đợi một điều kỳ diệu để cô xuất hiện và
mở cửa. Anh sẽ không nghi ngờ cô ngay cả khi cô và Âu Thần vẫn còn có
quan hệ gì gì đi nữa, anh cũng sẽ không nghi ngờ cô nữa đâu!
Nhưng hàng xóm đã bảo với Lạc Hi…
Không thấy Doãn Hạ Mạt về nhà.
Hạ Mạt đã đi đâu…
Lạc Hi cho xe chạy tốc độ tối đa, kính xe hạ xuống một nửa, những hạt
mưa lạnh buốt điên cuồng hắt vào người khiến cơ thể anh ướt đẫm, buốt
lạnh, vậy mà lòng anh cứ hừng hực một ngọn lửa cháy rực như muốn thiêu
rụi anh thành tro bụi!
Công ty của Hạ Mạt cũng chìm trong màn đen dày đặc và trống vắng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.