BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 870

dịu. Và mỗi khi không có quan khách đến chúc mừng, anh lại bất giác đưa
mắt nhìn chăm chăm vào con đường phía trước.
Thì ra…
Hương vị hạnh phúc lại ngọt ngào đến thế…
Trời quang mây tạnh.
Xa xa không một bóng mây.
Ánh nắng chói chang, nhuộm một lớp màu vàng rực ấm áp lên con đường
dẫn đến giáo đường, hai bên đường có những luống hoa, đài phun nước,
những bức tượng và bãi cỏ xanh rì.
Cơn gió mạnh khi nãy đã dịu đi rất nhiều.
Âu Thần nín thở sững sờ nhìn con đường dẫn đến giáo đường.
Nàng, sẽ mặc áo cưới, đi theo con đường, cùng anh bước vào lễ đường!

Chiếc BMW trắng gào rú chạy như bay trên đường!
Đờ đẫn nắm chặt vô lăng.
Lạc Hi thẫn thờ nhìn về phía trước.
Bỗng nhiên anh không biết bản thân nên đi đâu nữa, chẳng có nơi nào
thuộc về anh cả, chẳng có nơi nào cần anh. Trước mắt như có làn sương mù
dày đặc, anh nên đi đâu, trời đất rộng mênh mông như thế, chỉ có anh là dư
thừa…

Cảnh vật ngoài cửa xe như ảo ảnh lướt qua hướng ra sau.
Doãn Hạ Mạt ngồi im lặng.
Trong xe ồn áo tiếng nói cười vui vẻ của Trân Ân và Tiểu Trừng nhưng
những khung cảnh ồn ào náo nhiệt, ánh nắng bỗng làm mắt cô đau nhức,
đau đến nỗi trước mắt hoa lên những đốm chấm vàng nhảy múa, Doãn Hạ
Mạt từ từ khép mắt lại.
Trên con đường đẹp đẽ quanh co.
Chiếc Rolls-Royce trắng dài chạy chầm chậm.
Trong giây phút, chiếc xe xuất hiện phía cuối đường.
Cơ thể Âu Thần đột nhiên như bị ma làm hóa đông lại! Anh hít một hơi
sâu, đôi mắt xanh đen sâu thẳm mà cháy bỏng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.