BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 872

Hạ Mạt hơi bối rối nép nào ngực Âu Thần, cô ngẩng đầu nhìn anh. Âu
Thần vừa đi vừa cúi đầu nhìn Hạ Mạt, anh vui sướng như một đứa trẻ, đôi
môi bỗng nở một nụ cười thật tươi, anh ôm cô thật chặt, nhanh nhẹn bước
về hướng phòng nghỉ!

Cửa từ từ mở ra
Căn phòng tối om.
Rèm cửa sổ màu tím đậm che kỹ ánh nắng, tối đen như một cơn ác mộng,
không có không khí, không có hy vọng, cơn ác mộng mãi mãi không thể
tỉnh dậy. Lạc Hi thẫn thờ bước vào như bị mộng du, khóa trái cửa lại.
Trong phòng khách.
Anh đứng lặng rất lâu.
Sau đó.
Anh đi vào phòng tắm.
Mở vòi nước, dòng nước ấm nóng chảy ra mang theo một làn sương trắng
lượn lờ, dòng nước chầm chậm chạy vào bồn tắm bằng đá hoa cương màu
đen.

Trong phòng nghỉ của nhà thờ.
Doãn Hạ Mạt ngồi yên lặng trên chiếc sofa màu hồng đặt trước tấm gương
trang điểm, nhãn cầu của cô tối đen khác thường, những đóa hoa trên vòng
hoa đội đầu có mấy bông héo tàn.
Trước mắt quan khách và bạn bè thi thoảng lại gõ cửa vào chúc mừng, cô
chỉ mỉm cười xã giao, dần dần nụ cười đó gần như đông kết lại trên khóe
môi cô.
“Mệt chưa em?”
Âu Thần âm thầm quan sát thần sắc Doãn Hạ Mạt.
“Có hồi hộp không?”
Âu Thần lại hỏi.
Doãn Hạ Mạt chỉ muốn giữ nụ cười trên môi, không trả lời, nhưng khi nghe
Âu Thần nói rất nhanh:
“Anh rất hồi hộp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.