BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 874

Giống như hàng ngàn ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
Những ánh nến màu vàng cam.
Ánh sáng ấm áp đang dao động.
Lập lòe lập lòe.
Bên kia lối đi là một lối đi khác rộng rãi.
Hướng thẳng tới bàn thờ hôn lễ.

Lưỡi dao lóe ra một tia sáng lạnh lẽo, cứa thẳng xuống cổ tay trắng bệch!
Một vết thương dài hẹp. Tái mét, máu tươi chầm chậm rỉ ra từ vết cứa, rồi
bỗng tuôn ra ồ ạt, bắn cả ra ngoài, như bị vỡ toác ra!
Từng giọt…
Từng giọt…
Từng giọt…
Theo cổ tay…
Từng giọt máu nhỏ xuống mặt nước ấm nóng…
Như từng đóa hoa màu máu tươi nở ra… trong cơn ác mộng đen kịt…

“Chị, chị đã suy nghĩ kỹ thật chưa?”
Trong phòng nghỉ, Doãn Trừng hỏi chị mình lần cuối.
“… Rồi.”
Doãn Hạ Mạt nhìn khuôn mặt nhợt nhạt yếu ớt của Tiểu Trừng. Ba ngày
sau hôn lễ, cuộc phẫu thuật sẽ được bắt đầu.
Doãn Trừng mỉm cười.
Cậu nhẹ nhàng đội lên đầu chị một vòng hoa mới tinh thay cho vòng hoa cũ
với những bông hoa đã tàn héo. Những bông hoa bách hợp với cúc trắng
tươi mới nở rộ, như mang theo một sức sống mới.
“A! Tốt quá! Tiểu Trừng, nãy giờ cậu ra ngoài tìm hoa kết vòng đội đầu
mới à! Chu đáo quá!” Trân Ân vui vẻ nói ríu rít, cô nhìn Hạ Mạt thán phục,
“Hạ Mạt, cậu thật hạnh phúc! Cậu có một người em tốt nhất trên đời, giờ
sắp có một người chồng rất yêu cậu, hơn nữa nhà thờ hôm nay trang trí thật
là trang nghiêm, lãng mạn, trông thật khí thế!”.
“Đúng vậy.” Doãn Trừng gật đầu, “Anh Âu Thần đã dành rất nhiều công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.