BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 910

Trong đầu cô, một nỗi đau vừa lạnh vừa nóng cứ xé rạn, lật, xoắn, ngay lúc
nghe cậu từ chối phẫu thuật, đôi chân của Doãn Hạ Mạt đột nhiên yếu ớt
không cách nào đỡ nổi toàn bộ trọng lượng của cơ thể!
“Không được!”
Trân Ân hoảng hốt lúng túng hét lớn, một đêm không ngủ và khóc lóc
khiến mắt Trân Ân vừa đỏ vừa sưng, cô bổ nhào tới bên giường Doãn
Trừng, khóc không thành tiếng, cô nói:
“Mấy chuyện đó đều do mình nói năng lung tung! Mình tuyệt nhiên không
biết chuyện gì cả! Mọi thứ cho cuộc phẫu thuật đã chuẩn bị xong rồi! Cậu
không thể lúc này lại bỏ cuộc! Cậu phải làm phẫu thuật! Cầu xin cậu! Mọi
chuyện đều là mình ăn nói linh tinh thôi, không phải như vậy đâu, thật mà,
không phải như vậy đâu…”
“Vậy Âu Thần hiện giờ đang ở đâu?” Doãn Trừng thẫn thờ nói, “nếu anh
ấy không phải đang nằm trong phòng phẫu thuật chờ hiến thận cho em thì
mời anh ấy ra đây xuật hiện trước mặt em”.
Trân Ân bỗng lặng đi!
Đúng vậy, Âu Thần đã vào phòng phẫu thuật chờ gây mê. Mọi chuyện đều
do cô gây hại mà ra cả, là cô đã chuốc vạ vào thân, là cô đã làm mọi việc
hỏng bét hết, tại sao người bị bệnh không phải là cô, cô nên làm thế nào để
bù đắp tất cả được đây!!
“Bác sỹ Trịnh…”
Sắc mặt Doãn Hạ Mạt trắng bệch, cô chầm chậm từ góc phòng bước ra,
giọng nói nhỏ nhưng rất bình tĩnh, “… cuộc phẫu thuật vẫn tiến hành như
cũ, hôm nay xin nhờ vào bác sỹ”.
“Em từ chối.”
Doãn Trừng nói chắc như đinh đóng cột.
Bác sỹ Trịnh lo lắng nhìn Doãn Trừng ngang bướng cố chấp khác thường
đang ngồi trên giường bệnh, bà lại nhìn Doãn Hạ Mạt đang đứng trước mặt,
thấy đôi má trắng bệch như tờ giấy của cô lộ ra màu hồng đỏ, giống như bị
phát sốt, bất giác bà chau mày lo âu.
“Hạ Mạt, cháu…”
“Cháu là người nhà của bệnh nhân, có quyền thay cậu ấy đưa ra những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.