BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 911

nhận định chính xác.” Doãn Hạ Mạt chắc nịch nhìn bác sỹ Trịnh, thậm chí
sự cố chấp trong đôi mắt cô còn vượt xa hơn cả ở Doãn Trừng, “Cháu đã ký
tên trong giấy chấp thuận phẫu thuật, cho nên xin bác sỹ cứ sắp xếp phẫu
thuật hôm nay như bình thường”.
“Em nói rồi, em từ chối!”
Doãn Trừng mím chặt môi, giọng nói hàm chứa một sự tức giận chưa từng
có, cậu đột nhiên ngẩng đầu lên, chằm chằm nhìn Doãn Hạ Mạt. Doãn
Trừng cất tiếng nói, “Cho dù có chết ngay lập tức, cháu cũng quyết không
tiếp nhận cuộc phẫu thuật này! Bản thân cháu không đồng ý, thì không ai
có quyền thay cháu đồng ý cả! Cho dù là chị gái… cũng không được!”.
Doãn Hạ Mạt lặng người.
Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng nghe Doãn Trừng, dùng cái giọng này nói với
cô. Chầm chậm, cô quay mặt về phía cậu em trai. Doãn Trừng ngồi trên
giường bệnh, mặt trắng bệch yếu ớt, trong đôi mắt thường ngày dịu dàng,
ngoan ngoãn như chú nai nhỏ lại lộ ra sự giận dữ, trong lòng cô bỗng nhói
đau!
“Em…”
Cô nhắm mắt lại.
Hồi lâu, cô mới lên tiếng nhưng sắc mặt không lộ chút biểu cảm:
“Trừ phi, ý của em là em không thừa nhận chị là chị của em… nếu không,
cuộc phẫu thuật hôm nay nhất định phải tiến hành!”
“Hạ Mạt!...”
Trân Ân hít một hơi kinh ngạc nhìn Hạ Mạt đang bỗng trở nên hà khắc lạnh
lùng.
“Cho dù phải trả giá bằng hạnh phúc của chị sao…”
Giọng Doãn Trừng nói nhẹ như không.
“Chị… chị nói đi… tại sao em lại được sinh ra trên đời này chứ…” Ánh
mặt trời lành lạnh chiếu rọi vào giường bệnh, Doãn Trừng thẫn thờ chăm
chú nhìn Hạ Mạt, “em sống trên thế gian này, chính là để làm khổ chị có
đúng không…”
“Bắt đầu từ lúc còn nhỏ, chị vì chăm sóc em mà không có thời gian chơi
đùa cùng những đứa trẻ khác… Sống trong cô nhi viện, vì bảo vệ em, chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.