BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 913

“Chị cầu xin em… Tiểu Trừng, chị van xin em đó, tin chị một lần được
không… không phải vì em đâu… thực sự không phải vì em đâu…”
Doãn Hạ Mạt ngơ ngẩn nhìn Doãn Trừng từ đầu đến cuối vẫn yên lặng
không lên tiếng, cái cảm giác không còn cách nào thuyết phục Tiểu Trừng
khiến Doãn Hạ Mạt có đôi chút hoảng sợ!
Tiểu Trừng…
Đã không còn tin cô nữa rồi…
“Tiểu Trừng… chị van xin em chấp nhận cuộc phẫu thuật đi, cho dù là vì
chị có được không, chị muốn mãi mãi sống cùng với Tiểu Trừng… chị
không thể mất em được…”
Nước mắt trào trên giương mặt cô rơi xuống.
Từng giọt từng giọt.
Rơi xuống ga trải giường trắng tinh.
“Phải… đều là do chị đã sai rồi… em tha thứ cho chị nhé, chị hứa với em,
chị nhất định sẽ cố gắng sống hạnh phúc… nhưng nếu không có Tiểu
Trừng, chị cần hạnh phúc để làm gì chứ…”
Phòng bệnh im ắng khác thường.
Trân Ân nhìn những giọt nước mắt của Hạ Mạt, đây là Hạ Mạt sao, là Hạ
Mạt mà cho dù chảy máu cũng không chảy nước mắt đây sao. Trân Ân vừa
sửng sốt lại vừa cảm thấy tan nát nõi lòng, nước mắt Trân Ân tự dưng lăn
dài trên má.
Ngay đến cả bác sỹ Trịnh là người đã quen thấy cảnh sinh ly tử biệt mà
cũng không thể tiếp tục chứng kiến cảnh này, bà biết rõ tình cảm thắm thiết
giữa hai chị em nhà họ Doãn, nhưng…
Trong ánh nắng lạnh lẽo, nhìn những giọt nước mắt long lanh dễ vờ từ từ
chảy xuống gò má trắng bệch của chị gái. Doãn Trừng lòng đau như cắt,
run run đưa tay ra, tính lau nước mắt cho chị. Nhưng rồi cậu lại hít mạnh
một hơi, ngón tay nắm chặt lại, ánh mắt điềm đạm nhìn chị, Doãn Trừng
nói:
”Vì em, chị đã hy sinh quá nhiều rồi, bây giờ, chị còn muốn hy sinh hạnh
phúc cả đời chị nữa sao, em thà rằng chết…”
“Nói bậy! Cái gì mà chết với chả không chết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.