BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 915

Doãn Trừng đau lòng hét nhỏ, nước mắt che mờ cả mắt cậu, cậu không thể
bị chị gái dọa được, không thể để chị còn sai lầm đến phút cuối.
“Anh Lạc Hi đã vì đám cưới này mà tự sát! Anh ấy còn đang nằm cấp cứu
trên giường bệnh! Em là em trai của chị, em thương chị, nhưng chị không
quan tâm đến anh ấy chút nào sao? Chị không sợ anh ấy chết thật sao?”
Giống như là một ánh chớp lạnh lẽo!
Doãn Hạ Mạt đông cứng người lại, đôi mắt cô đen láy, đôi môi trắng bệch
mấp máy nhưng không phát ra được bất cứ thanh âm nào.
Lạc Hi…

Phòng bệnh lạnh giá như động tuyết…
Bóng người nằm im lặng như ảo ảnh, vải gạc trắng nơi cổ tay dày cộm,
khuôn mắt trắng nhợt, đôi mắt khép chặt…
Giống như anh đã chết từ lâu rồi…
Hàng lông mi đen nhánh, thậm chí một rung động nhỏ nhất cũng không
có…


“Còn anh Âu Thần, vì em, phải hiến đi một quả thận, ảnh hưởng đến sức
khỏe cả quãng đời về sau của anh ấy… vì một mình em mà phải hy sinh
nhiều người như vậy sao…”
Âu Thần…
Trước mắt một làn sương mênh mông trắng xóa.
Những thứ đó xé toạc cơ thể cô, đau đớn như móng vuốt sắc nhọn của ác
quỷ, khiến đầu óc cô trống rỗng, không cách nào nghe rõ những lời nói lúc
có lúc không, đâm vào tim cô chảy máu…
Nỗi đau khổ của tất cả mọi người đều do cô sao…
Tất cả mọi đau khổ…
“Chị…”
“Em biết chị thương em, nhưng em sẽ không đồng ý tiếp nhận phẫu thuật
đâu… Chị, bất luận chị nói cái gì… em đều… tuyệt đối không… tiếp nhận
phẫu thuật…”
Từ lâu Doãn Hạ Mạt đã biết…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.