BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 922

ở lại với chị thêm phút giây nào nữa. Doãn Trừng nhờ Trân Ân hỏi thăm
bệnh viện mà anh Lạc Hi đang nằm, cậu biết được anh Lạc Hi vẫn hôn mê
bất tỉnh, cậu bèn tới đó luôn.
“Anh Lạc Hi…”
Doãn Trừng sợ sệt nhìn dáng người xanh xao đang nằm trước mặt mình,
khắp người là đủ loại ống dây lằng nhằng.
Đó là anh Lạc Hi sao?
Dù là anh Lạc Hi trong ký ức lúc còn bé thơ, hay sau này lớn lên mới gặp
thì vẫn luôn hòa nhã lịch thiệp như thế. Anh Lạc Hi luôn luôn mỉm cười, có
vẻ không vướng bận gì cả, cứ hoàn hảo như một thiên sứ, dù có phải chịu
ấm ức gì, thì anh sẽ chỉ thoáng cười và xem như gió thoảng mây bay.
Thế nhưng…
Thế nhưng anh lại chọn cách tự kết liễu đời mình…
“Xin lỗi anh…”
Doãn Trừng thì thầm với Lạc Hi đang hôn mê. Anh rất yêu chị Hạ Mạt, nên
mới chọn cách tự vẫn trong nỗi nhớ nhung tuyệt vọng sau khi chị bỏ đi,
nhưng ngay trong thời khắc chọn lấy cái chết, chắc cũng khó mà hứng chịu
nỗi đớn đau tuyệt vọng trong lòng.
“… xin anh đừng oán hận chị… không phải là lỗi của chị đâu… tất cả đều
là vì em… chị mới chọn cách làm đó thôi…”
Cánh cửa phòng bệnh khẽ mở ra.
Đột nghiên nghe thấy phía trong có âm thanh vọng ra, tay Khiết Ni run run
chết lặng trên nắm đấm cửa, cô nghe ngóng, cô kinh hãi ngẩng đầu lên, bắt
gặp vẻ mặt cũng đang kinh ngạc của Thẩm Tường.
“… là vì em, chị ấy mới chịu lấy anh Âu Thần…, Âu Thần dùng thận của
anh ấy để trao đổi, chỉ khi chị ấy ấy kết hôn với Âu Thần, anh ta mới đồng
ý hiến thận cho em…”
“… cho nên, cuộc hôn nhân đó chỉ là một cuộc giao dịch…”
Thẩm Tường nghe thấy mà kinh hãi chết lặng ngoài cửa, cô không dám tin
vào tai mình nữa, từng nhịp trống vang lên trong lòng, cô không rõ đây là
cảm giác gì.
“Em muốn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.