BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 927

cô. Doãn Hạ Mạt lại vẫn như đang chìm trong cơn ác mộng kinh hoàng,
nước mắt cô rơi lã chã thấm ướt bờ vai anh. Âu Thần trước giờ chưa từng
thấy Hạ Mạt như vậy, cơn sốt đang hành hạ khiến cô hoàn toàn suy sụp, sau
chiếc mặt nạ bình thản đến lạnh lùng ấy, Doãn Hạ Mạt yếu đuối đâu khác
nào một đứa bé…
“Tiểu Trừng sẽ không chết! Em có nghe thấy không? Anh đảm bảo với em,
Tiểu Trừng sẽ không chết!”
Âu Thần ôm chặt lấy đôi vai Doãn Hạ Mạt không ngừng thì thầm, toàn
thân Doãn Hạ Mạt nóng ran như lửa, nước mắt từ đôi má cứ tuôn rơi xuống
cổ, lạnh ngắt, Hạ Mạt vẫn không ngừng run rẩy, như thể không nghe thấy
anh đang nói gì.
“Anh…”
Trên vai Âu Thần, đột nghiên Hạ Mạt nói một cách run sợ:
“Anh cũng chết rồi sao?...”
Doãn Hạ Mạt yếu ớt đẩy Âu Thần ra, cô hoảng hốt nhìn anh, ánh mắt đầy
điên dại, nhưng nơi đáy mắt lại phát ra thứ ánh sáng khác thường như nhìn
xuyên thấu người anh, nhìn đến một nơi nào đó rất xa xăm.
“… Xin lỗi… em không biết là anh sẽ tự sát… em cứ ngỡ… anh sẽ hận
em… sau đó… sẽ quên em đi…”
“Lạc Hi…”
“Anh chết rồi có đúng không… cho nên… đến nhìn em lần cuối… anh
không đau sao… cứ cho là rất hận em… nhưng nếu làm vậy… nhất định là
đau lắm phải không…”
Nước mắt lặng lẽ rơi…
Trên đôi má nhợt nhạt của cô như thiên hà vụn vỡ.
“Em không biết… em thật không biết… anh sẽ chọn cái chết để trừng phạt
em… sao lại tàn nhẫn đến vậy…”
Doãn Hạ Mạt phá lên cười lạc cả giọng.
“Cho nên… Lạc Hi… đây là sự trừng phạt đối với em… đúng không… em
vì Tiểu Trừng mà làm tổn thương đến anh… nên ông trời muốn cướp Tiểu
Trừng đi… để trừng phạt em…”
Doãn Hạ Mạt nhắm mắt lại, hàng mi đen nhánh lung linh thấm đẫm lệ, đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.