BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 959

“Về ăn cơm được rồi đấy.”
Từ phía sau hai người, một giọng nói nhẹ nhàng vọng đến, Âu Thần và
Doãn Trừng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Doãn Hạ Mạt cười rạng rỡ đang đi
về phía họ.
“Tiểu Trừng, cất tập tranh đi thôi, đến giờ ăn cơm rồi.”
“Dạ.” Doãn Trừng gấp tập tranh trên tay lại, cười và nói, “Chị, nhiều tập
tranh quá, có thể mở hẳn một thư viện được rồi đấy, xem cả mấy tháng trời
cũng không hết”.
“Những tập tranh này là anh rể sợ em buồn chán nên đã đặc biệt nhờ người
từ các nước trên thế giới mang về đấy.” Ánh mắt Doãn Hạ Mạt dịu dàng
hướng về Âu Thần, cô nở nụ cười ấm áp mà nói, “Ai mà biết chỉ thoắt cái
đã mua được nhiều như thế này, muốn trách mắng thì trách mắng anh rể
ấy”.
Ngón tay bất động trên chiếc máy tính xách tay.
Âu Thần ngẩn người nhìn vào cửa sổ đóng chương trình trên màn hình vi
tính.
Anh rể…
Cách gọi này không phải là lần đầu tiên Âu Thần được nghe Doãn Hạ Mạt
nói với Tiểu Trừng, vậy mà mỗi lần nghe thấy, Âu Thần luôn cảm lòng
mình thắt lại.
“Chỗ này có lạnh không? Ngày mai có cần mặc thêm quần áo nữa hay
không? Bác sỹ nói hàng ngày hai anh em đều phải được tiếp xúc với ánh
sáng mặt trời và không khí trong lành, nhưng không được để bị cảm lạnh,
vì thế hai anh em phải chú ý giữ gìn đấy.”
Cơn gió mùa thu se lạnh khiến Doãn Hạ Mạt hơi lo.
“Chị bắt em và anh rể ăn mặc cứ như là gấu bắc cực ấy, làm sao còn biết
lạnh nữa chứ? Chị, chị thử sờ tay của em xem, còn ra cả mồ hôi nữa đây
này!” Doãn Trừng nũng nịu đưa tay về phía chị, quả nhiên những ngón tay
cậu nóng rực, lòng bàn tay còn có ít mồ hôi.
“Ra mồ hôi thì càng phải cẩn thận, nếu không sẽ bị cảm lạnh đấy!” Cố kéo
chiếc chăn thảm cao lên một chút che thêm cho Doãn Trừng kĩ hơn, sau đó
cô lại nhìn về phía Âu Thần đang tắt máy tính xách tay nhỏ nhẹ nói, “Vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.