BONG BÓNG MÙA HÈ - Trang 997

đẹp đẽ đó hoàn toàn bị vỡ vụn…


“Cho dù dùng thủ đoạn đê tiện này để khiến tao và cô ấy chia tay nhau, cô
ấy sẽ yêu mày sao? Âu Thần, tao nói cho mày biết, Hạ Mạt sẽ không bao
giờ yêu mày! Trước đây không! Bây giờ cũng không! Cho dù mày có ép
buộc cô ấy lấy mày đi chăng nữa!”



“Có lẽ người mà em không nên gặp chính là anh.”
Nghẹn ngào, Âu Thần thẫn thờ nhìn vào đôi mắt của Hạ Mạt, ánh mắt cô
bình thản, nhưng hình như bình thản quá mức, làm mất đi vẻ tươi tắn vốn
có của cô.
“Có lúc anh cảm thấy, anh đã quá cậy thế và ngang ngược. Nếu như trong
đời em không có sự xuất hiện của anh, có lẽ em sẽ vui vẻ hơn…”
“Không phải thế!”
Doãn Hạ Mạt hơi ngạc nhiên, cô không ngừng lắc đầu.
“Nếu như lúc em mười một tuổi không gặp anh, bố Doãn của em có thể sẽ
thất nghiệp, em và Tiểu Trừng có thể sẽ phải quay trở về cô nhi viện, không
biết sẽ lưu lạc đến nơi nào, năm năm sau nếu như không gặp được anh,
Tiểu Trừng có thể sẽ không tìm thấy quả thận thích hợp.”
Doãn Hạ Mạt nhìn Âu Thần bằng đôi mắt dịu dàng.
“Âu Thần, nếu không có anh, có lẽ em đã sớm rơi vào con đường tuyệt
vọng không có lối thoát, vì thế em rất cảm ơn vận mệnh đã cho em cơ hội
được gặp anh.”
“Nhưng…” Hơi thở của Âu Thần như bị nghẽn lại, tuy nhiên lý trí đã thức
tỉnh anh, Âu Thần nghẹn ngào nói, “em đã từng hận anh, lần này anh lại ép
buộc em, dùng quả thận ép em kết hôn với anh, em nên căm hận anh chứ?”
“Tất cả đều là lỗi của em,” Hạ Mạt ngước đầu lên, day dứt nói, “nếu như
em có thể làm nhiều hơn thế, nếu như sáu năm trước em có thể khiến anh
tin tưởng giữa em và Lạc Hi thực sự là không có gì, có lẽ những sự việc
đáng tiếc này sẽ không xảy ra, vì thế em lấy tư cách gì để trách mắng anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.